ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 429

“Chết tiệt,” anh gầm gừ.

Anh xoa vai chỗ vết thương bị Tabitha tấn công.

Trong khi xoa vai, hình ảnh Amanda hiện lên xóa sạch gương mặt bà chị

gái. Anh trông thấy gương mặt tươi cười của cô vào cái đêm cô trói anh lại
và cùng anh nồng nhiệt. Chưa từng có ai lại khiến anh cảm động đến thế.

“Bởi vì em yêu anh.”

Lời nói có thể đốt cháy trái tim. Nhất là khi anh có thể nghe thấy tình

cảm trong giọng nói đó. Lời nói từ tận đáy lòng, cô rất thật tâm khi nói thế.
Chưa từng có người phụ nữ nào lại nói với anh những lời nói chân thành
đến thế.

Cô yêu anh.

Và anh cũng yêu cô. Anh yêu cô đến nỗi anh cảm thấy bản thân như

muốn chết đi được khi biết rằng mình không thể có cô. Định mệnh là một
thứ tàn độc đáng nguyền rủa. Anh đã học được điều đó từ mấy trăm năm
trước. Nhưng trong một đêm đông giá lạnh như lúc này, sự thật đó như
thiêu đốt anh.

Đến với anh đi, Amanda, anh cần có em.

Suy nghĩ đó khiến anh nao núng.

“Đừng nghĩ về nó nữa,” anh thì thầm, biết rõ mọi chuyện chỉ là vô ích.

Nếu có một điều ước duy nhất…

Anh buộc bản thân phải nghĩ về chuyện khác. Anh vẫn còn nhiệm vụ

phải hoàn thành. Phải tiêu diệt Desiderius.

Điện thoại reo vang, anh lấy điện thoại ra khỏi túi trả lời máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.