ĐÊM NOËL - Trang 106

- Vậy sao?
Lập Huy cười chế giễu:
- Không biết uống rượu mà dám nốc nguyên cả ly. Đã vậy còn mang
nguyên chai lên phòng. Khủng khiếp quá
- Hứ! tại anh chứ bộ
- Anh làm gì mà tại anh?
- Không thèm trả lời
- Khỏi cần trả lời, anh cũng biết
Lập Huy kéo cô vào sát người anh,thì thầm:
- Cô nàng ghen mà không biết cách che giấu gì cả, dở ơi là dở. Nhưng nhờ
vậy anh mới biết. Thú vị thật
Thục Hiền giấu mặt trong cổ anh, giọng nhỏ nhẹ như chim hót:
- Lúc đó anh có coi thường em không?
- Tại sao anh lại coi thường bản thân của anh chứ?
Câu nói của anh khiến Thục Hiền cảm động đến muốn khóc. Mắt đỏ hoe,
chớp chớp, rồi thấy mình buồn cười quá, cô nói tiếp như lấp đi cảm xúc
- Quả thật là bên cạnh Phuong Ngân, em thấy mình giống như con khỉ, lúc
nào cũng loi choi làm người khác đau đầu. Dì Phương đả gieo vào đầu ba
em tư tưởng em là đứa con gái bất trị. Dĩ nhiên những người như ba anh sẽ
không chấp nhận em nổi rồi nhưng làm sao mà em thay đổi được
Lập Huy vén tóc trên trán cô, mỉm cười:
- Và em cũng không thể nào làm thay đổi nếp nghĩ của người khác được,
nhưng điều đó đâu có quan trọng. Tại sao mình phải đánh mất mình vì một
người nào đó chứ? Anh từng nghĩ và làm như vậy rồi
- Nhưng tại sao bây giờ anh thay đổi như vậy, gần như anh không còn là
anh nữa?
- Vì nhiều lý do lắm. Từ lúc em rút chân khỏi ban nhạc, tự nhiên tụi anh
cũng không còn hứng thú với cuộc chơi. Thế là giải tán, anh chán cách
sống phóng túng trước đây lắm rồi
- Và anh đã dự định làm gì?
- Sống nghiêm túc lại. Anh đã theo ba anh tập sự, chuẩn bị mở văn phòng
riêng. Nói chung là dồn tất cả vào sự nghiệp để quên em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.