ĐÊM NOËL - Trang 108

hồi hộp quá
Thục Hiền không để ý những gỉ Lập Huy nói. Cô nhìn quanh:
- Lâu lắm rồi mới trở lại đây, tự nhiên em thấy nhớ những lúc mình tập hát.
Lúc đó vui ghê, há anh?
Lập Huy nhìn cô gật đầu.
Thục Hiền nói tiếp:
- Nhưng vui nhất là lúc em nghe anh và bạn anh đùa giỡn với nhau. Vui
đến nỗi nổi giận
Lập Huy mỉm cười, nhéo mũi cô:
- Mấy chuyện đó sao nhớ dai quá vậy? Không quên được sao?
- Quên không nổi đâ. Lúc đó, em thấy anh nham nhở kinh khủng, không
biết không có em, anh còn đùa đến đâu nữa
- Không giới hạn
- Bây giờ còn nói nữa không?
Anh nheo mắt:
- Không
Thục Hiền hỏi lại:
- Không muốn nói, hay thiếu người để nói?
- Cả hai
- Hứ! Mai mốt nó bậy nữa là coi chừng em. Em sẽ. . .
- Sẽ làm gì?
- Chưa biết, nhưng bảo đảm không nhẹ tay đâu
Lập Huy không nói nữa. Anh cắn nhẹ ngón tay cô:
- Chừng nào mình sẽ gặp nhau nữa?
Thục Hiền hơi ngạc nhiên về câu hỏi của anh, nhưng cũng trả lời:
- Tùy anh
- Anh muốn ngày nào mình cũng gặp nhau. Em có gặp khó khăn gì không?
Ý anh muốn nói là em có tự do như lúc trước nữa không?Anh sợ em gặp
rắc rối vì anh
Thục Hiền lắc đầu, bướng bỉnh:
- Em không sợ gì cả. Bất quá ba đuổi em ra khỏi nhà là cùng. Không chừng
như vậy còn tốt hơn nữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.