ĐÊM TÂN HÔN - Trang 169

Ben đang thở phì phò. “Nghe này,” anh nói. “Chúng tôi không cần nước

quả nước queo gì hết. Dẹp nước quả đi. Chúng tôi muốn được ở riêng với
nhau, OK?” “Tôi hiểu,” Georgios đáp mau mắn. “Ở riêng. Tất nhiên rồi.”
Ông ta long trọng gật đầu. “Quý ông bà đang đi nghỉ trăng mật, và quý ông
bà mong được ở riêng. Đây là khoảng thời gian đặc biệt đối với một cặp vợ
chồng.”

“Chính xác...”
Giọng Ben chìm đi khi tiếng ầm ầm kinh khủng vang lên. “Cái quái gì...”

Cả hai chúng tôi vội lao sang phòng khách. Một anh chàng mặc áo bảo hộ
trắng đang đứng ở cửa phòng ngủ, cãi cọ gì đó với ai đó trong phòng. Nico
hối hả tiến lại, vặn vẹo đôi tay lo lắng. “Thưa ông bà Parr, cho phép tôi xin
lỗi vì tiếng ồn kinh khủng này.” “Chuyện gì thế?” Mắt Ben đã đảo sòng sọc.
“Đập ầm ầm cái gì thế?” “Có chút trục trặc xảy ra khi dọn giường,” Nico đáp
lại đấu dịu. “Chút xíu trục trặc mà thôi.” Một người mặc áo trắng khác lại
hiện ra từ sau cửa, tay cầm cái búa đại tướng. Anh ta lắc đầu với Nico vẻ rất u
ám. “Cái gì thế?” Ben gặng. “Anh ta lắc đầu cái gì thế? Các ông đã đổi xong
giường chưa?” “Và ông có thể làm ơn xem thử cái ti vi được không?” tôi hùa
vào và nhăn mặt. “Ồn không thể chịu nổi.” Mỗi lần tiếng ầm ầm lặng đi,
tiếng Teletubbies lại rộ lên. Là tôi tưởng tượng ra hay đúng là nó còn điếc tai
hơn cả lúc nãy? “Thưa quý ông bà, cho phép tôi gửi lời tạ lỗi hết sức chân
thành. Chúng tôi đang cố gắng xoay sở với cái giường ở tốc độ cao nhất. Còn
về cái ti vi...” Nico đang cầm điều khiển, huơ huơ về phía tường. Ngay lập
tức âm thanh to gấp đôi. “Không!” Tôi bịt cả hai tai. “To quá! Ngược chiều
rồi!” “Xin thứ lỗi!” Nico hét lớn át tiếng ồn. “Để tôi thử lại!”

Ông ta bấm thử điều khiển mấy lần nữa, nhưng chẳng có gì xảy ra. Ông ta

đập nó vào đầu mình rồi lắc lắc mạnh. “Kẹt rồi!” ông ta thốt lên sửng sốt.
“Để tôi gọi thợ.”

“Xin phép.” Lại thêm một người mặc áo khoác nhà binh như từ dưới đất

mọc lên. “Cửa mở nên tôi vào. Tôi mang theo ít nước quả mới vắt, quà của
ban quản lý. Thưa quý bà, quý bà muốn tôi đặt nước quả ở đâu ạ?” “Tôi...
tôi...” Tôi lắp bắp. Tôi muốn thét lên. Tôi muốn thổi ra lửa. Đây lẽ ra là đêm
tân hôn của chúng tôi. Đêm tân hôn. Còn chúng tôi thì đang đứng giữa phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.