ĐÊM TÂN HÔN - Trang 176

cười. Tôi chịu không cáu lâu được. Ben lúc nào cũng thật duyên dáng. “Em
chẳng biết nữa.” Tôi bĩu môi. “Giường đó có chỗ không?” “Có thể...”

Tôi dịch người, kéo chăn ra mời gọi để anh chui vào. Chăn lông tơ ngỗng

hạng sang. Chúng tôi cũng có cả một danh sách gối để lựa chọn, có hai mươi
loại khác nhau. Tôi đã đọc hết đêm qua, vừa đọc vừa ăn pizza. Nhưng lúc này
tôi cóc cần biết là gối nhồi kiểu mạch hay gối chống dị ứng hay gối bọc lụa.
Chồng tôi đang ở chung giường với tôi. Đang thức. Đấy mới là điều đáng nói.

“Ờmm.” Anh vùi mặt vào cổ tôi. “Em ấm áp thế này. Ngon quá.” “Còn

anh thì toàn mùi rượu.” Tôi nhăn mũi. “Bỏ áo vest ra.”

“Sẵn sàng.” Anh lột một phát cả áo ngoài lẫn sơ mi qua cổ, rồi cưỡi lên

người tôi, phô ngực trần, nhăn nhở cười nhìn xuống. “Chào vợ yêu.”

“Chào anh ngốc.”
“Anh đã nói sẽ chuộc lại lỗi lầm mà.” Anh đưa một ngón tay chạy dọc má

tôi, xuống dưới cổ tôi, tiếp vào trong chăn lần sờ mép áo lót một mảnh đắt
không thể tưởng của tôi. “Chúng mình có cả buổi sáng mà.”

“Cả ngày chứ.” Tôi với tay lên vít cổ anh xuống hôn.
“Chúng mình xứng đáng được hưởng khoảnh khắc này,” anh rì rầm. “Ôi

trời ơi. Ôi Chúa ơi.” Hai tay anh vội kéo cái áo một mảnh ra. “Lottie. Anh
nhớ em.” “Em nhớ anh,” tôi ngắc ngứ, giọng khản đặc vì thèm muốn. Quần
áo anh đã tuột hết ra rồi. Anh vẫn nóng bỏng như tôi nhớ, vẫn rắn chắc như
tôi nhớ. Tất cả vẫn tuyệt như tôi nhớ, hôm nay sẽ vô cùng... “Thưa bà?” Cái
giọng trịnh trọng của Georgios đập vào tai tôi. Trong một khắc tôi đã tưởng
đấy là Ben chọc cười bằng cách nhại lại ông ta. Rồi tôi nhận ra là không phải
Ben. Nghĩa là đúng là ông quản gia. Nghĩa là... Tôi ngồi phắt dậy, vơ chăn
quấn tròn quanh người, tim đập thình thịch. Ông quản gia ở ngay trong suite?

“Chào buổi sáng!” Tôi gọi với, giọng nghẹt lại. “Quý bà đã sẵn sàng dùng

bữa sáng chưa ạ?” Cái khỉ gì vậy? Tôi nhăn mặt khổ não nhìn Ben, trông anh
thì như đang muốn giết ai đó. “Em không treo biển ĐỪNG LÀM PHIỀN à?”
anh thì thào. “Em tưởng là rồi!” “Thế thì làm sao...” “Em không biết!” “Chào
buổi sáng.” Georgios xuất hiện bên cửa phòng ngủ. “Thưa quý ông bà, tôi đã
mạo muội gọi cho quý ông bà một món rất đặc biệt. Được tất cả khách nghỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.