ĐÊM TÂN HÔN - Trang 175

     

Chương 12

Lo ie

Tôi không muốn phàn nàn. Nhưng nếu có thể mô tả tưởng tượng của tôi về
buổi sáng sau đêm tân hôn như thế nào thì sẽ không phải là thế này. Không
phải là thế này.

Tôi vẫn tưởng tượng chàng tân lang với tôi rúc trong cái giường đệm bông

trắng khổng lồ, y như vẫn thấy trong quảng cáo bột giặt. Ngoài trời chim líu
lo. Ánh nắng dịu dàng mơn man hai khuôn mặt khi chúng tôi quay sang hôn
nhau, nhớ lại khoảng thời gian tuyệt diệu đêm qua, thì thầm với nhau những
câu tình tứ trước khi dễ dàng tuột lại vào cuộc sex ban mai kỳ diệu.

Chứ không phải tỉnh dậy trên cái giường đơn, cổ mỏi dừ còn răng thì chưa

đánh, mũi đầy mùi pizza gọi lên đêm qua còn tai đầy tiếng Ben rên hừ hừ trên
cái giường bên cạnh.

“Anh có sao không?” tôi cố gắng nói giọng ân cần, dù trong bụng chỉ

muốn đá cho anh mấy phát.

“Chắc là không.” Anh có vẻ cố gắng lắm mới nhấc đầu lên được. Mặt anh

tái mét, người vẫn còn nguyên bộ vest. “Có chuyện gì thế?”

“Anh thắng cược,” tôi đáp sẵng. “Khá lắm.”
Mắt Ben nhìn xa xôi, con ngươi đảo liên hồi. Rõ ràng anh đang tìm cách

chắp nối mọi chuyện với nhau. “Anh làm hỏng hết, phải không?” cuối cùng
anh cũng nói. “Hỏng tí ti thôi.” “Anh xin lỗi.” “Ừm. Sao cũng được.”
“Không, anh xin lỗi thật mà.” “Em biết rồi.” “Không, anh xin lỗi chân chành,
chân thành đấy.” Anh vắt chân ra khỏi giường rồi đứng dậy, người hơi đung
đưa rất kịch một giây. “Thưa Parr phu nhân, xin nhận lấy lời tạ tội hết sức
khẩn thiết và khúm núm của kẻ hèn này. Làm thế nào tôi có thể chuộc lại lỗi
lầm trước phu nhân?” Anh cúi rạp mình, suýt thì ngã nhào, và tôi phải cố nén

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.