ĐÊM TÂN HÔN - Trang 352

     

Chương 35

F i

Ờ, về chuyện hoàng hôn thì nó nói phải. Cả đời tôi chưa bao giờ thấy cái gì
tráng lệ thế này. Mặt trời đang chầm chậm tỏa sáng xuống bầu trời, và không
thể gọi đây là lặn, mà là bắn ra cả chùm tia hồng và cam mãnh liệt đến mức
tôi nhớ đến mấy ông siêu nhân của Noah. “Mặt trời lặn” nghe có vẻ thụ động
quá, có vẻ lãng xẹt quá. Đây phải là mặt trời-hự! Mặt trời- chết mày!

Tôi nhìn xuống mặt Noah, hồng ửng trong ánh sáng, và lại nghĩ trong đầu,

Nó sẽ ổn thôi. Lần đầu tiên trong cả thế kỷ tôi không cảm thấy uất ức hay
căng thẳng hay tức giận. Nó sẽ ổn thôi. Nó sẽ gỡ rối được việc của nó. Tôi sẽ
gỡ rối được việc của mình. Tất cả đều tốt đẹp. Chúng tôi đã trải qua một buổi
tối thật quái dị. Kiểu như vừa nhẹ nhõm vừa bối rối, vừa ngượng ngập vừa
hớn hở, vừa gượng gạo vừa kỳ diệu, tất cả trộn vào làm một. Nico đẩy chúng
tôi tới một bàn trong nhà hàng bên bãi biển, và tất cả năm người ngồi quanh
bàn ăn món meze đủ khiến vị giác ngây ngất vì sung sướng và món cừu non
hầm đủ khiến lòng dạ khóc thút thít vì cảm động.

Đồ ăn ở đây hơi bị ngon. Phải nhớ thổi cho ác vào khi viết.
Có rất nhiều câu hỏi. Nghe rất nhiều câu chuyện. Và có rất nhiều nụ hôn.
Lottie với tôi thì... ổn, tôi nghĩ vậy. Vẫn còn hai ba điểm động chạm và

chủ đề khó khăn giữa hai người, nhưng cũng có nhiều tiết lộ. Chúng tôi đang
dần dà hiểu ra mỗi người là ai đối với người kia, có lẽ rồi sẽ đến lúc xem xét
lại kỹ lưỡng hơn. (Hoặc là cũng chẳng bận tâm và cứ tiến tiếp trong đời, cái
này khả năng cao hơn.)

Lorcan là ngôi sao thầm lặng trong buổi tiệc. Anh lái câu chuyện mỗi lần

có nguy cơ đi vào ngõ cụt, anh gọi thứ vang ngon muốn ngất xỉu, và anh có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.