ĐÊM TÂN HÔN - Trang 69

cuối cùng cũng về lại văn phòng. Tôi không kiếm ra anh trên Facebook,
nhưng tìm được một website về công ty giấy gì đó mà xem ra anh là giám
đốc. Phải nói là ngạc nhiên - hồi quen nhau anh nói muốn làm diễn viên,
nhưng chắc vụ đó không thành. Hoặc là anh đổi ý. Hồi đó chúng tôi cũng
chẳng nói gì mấy về việc làm các kiểu. Mà nói chung chúng tôi chỉ nghĩ đến
hai điều: một là sex, hai là mình sẽ thay đổi thế giới như thế nào.

Nhưng tôi nhớ những lần tranh luận rất khuya về Brecht, hồi ấy anh đang

đọc, và Chekhov, hồi ấy tôi đang đọc. Và trái đất nóng lên. Và từ thiện. Và
chính trị. Và cái chết nhân đạo. Giờ nghĩ lại tôi thấy những tranh luận hồi đó
hơi giống kiểu tranh luận trong trường trung học. Có tí thành khẩn. Nhưng
phải nói, cũng đúng. Chúng tôi cũng chỉ vừa tốt nghiệp trung học. Tôi đi về
phía nhà hàng, hơi chuệnh choạng trên đôi guốc cao gót mới sắm, cảm thấy
tóc mình bồng bềnh quanh vai và thầm tán thưởng bộ móng tay mới được tỉa
tót một cách hoàn hảo. Ngay khi Jo với đám bạn biết tin tôi sắp hẹn hò với
chàng người yêu cũ, họ quýnh lên lăng xăng gấp mười. Họ sửa móng cho tôi.
Rồi nhuộm lông mày cho tôi. Thậm chí còn hỏi tôi có muốn tẩy lông vùng
bikini không.

Tất nhiên, cái đó thì tôi không cần. Tôi đã đến hiệu salon cả ba ngày trước

rồi, để chuẩn bị cho một đêm ăn mừng đính hôn nồng cháy với Richard, rồi
mọi chuyện thành ra thế đấy. Thật phí tiền.

Tôi lại cảm thấy nỗi đau và sự nhục nhã xâm chiếm lấy mình. Có lẽ tôi

nên tống cái hóa đơn cho anh ta. Gửi đến tận San Francisco, kèm một lá thư
cao ngạo chỉ viết thế này, Richard thân mến. Khi anh đọc được thư này...

Không. Thôi ngay Lottie. Đừng nghĩ đến Richard nữa. Đừng soạn cả một

bức thư cao ngạo nữa. Bỏ qua đi. Tiến lên nào, kiêu hãnh lên nào.

Tôi siết chặt cái ví cầm tay, cố lấy thêm can đảm. Tất cả là duyên tiền

định. Mọi thứ đều được sắp đặt cả rồi. Mới phút trước tôi còn ở đáy vực thê
thảm - phút sau Ben đã gọi cho tôi. Đấy là kismet. Là số mệnh.

Dù vậy tôi không định ngủ với anh đâu. Không. Đừng có mơ.
Đến cửa nhà hàng, tôi rút cái gương trong túi xách ra và ngắm nghía lại

nhan sắc lần chót. Chết tiệt. Tôi cứ quên mất rằng trông mình thật xinh đẹp.
Da tôi sáng bừng lên. Gò má mới Jo tạo ra bằng phép thần kỳ nào đó với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.