ĐÊM THÁNH VÔ CÙNG - Trang 45

Đêm Thánh Vô Cùng

C

ha sở buồn bã từ mấy hôm nay. Tháng mười hai đã tới bằng những

buổi sáng mù sương, bằng những cơn gió lạnh lẽo gợi tưởng những cơn gió
lạnh lẽo chốn xưa. Và cha sở càng buồn bã. Ngôi nhà thờ bé nhỏ của cha đã
chịu đựng hàng ngàn trái pháo kích tàn nhẫn chung số phận với làng quê
hiền lành, vô tội. Thông điệp quái ác thường chuyển đi bằng bom đạn. Nó
dục con người bỏ nơi chôn rau cắt rốn ra đi và bắt phải khóc chảy máu mắt.
Loạt đại bác ở những khe núi nào đó cách xa ba mươi tám cây số gửi về
làng vào đầu mùa hạ. Theo dân làng chạy đạn, đám con chiên của cha sở
cũng lưu lạc đó đây như những tội đồ oan uổng. Cha sở nhớ ngôi nhà thờ,
nhớ xóm đạo nghèo khổ, nhớ vùng trời êm ả cũ. Đại bác đã làm sụp đổ giáo
đường? Tháp chuông đã bị xóa bo ? Và Thánh thể? Cha sở ôm mặt. Chưa
bao giờ ngài biết buồn. Nhưng hôm nay ngài buồn khôn tả. Vì sắp đến ngày
Chúa giáng sinh. Ngày lại ngày, ngài ngồi phương trời mới nhớ phương trời
cũ. Mây bay. Mây bay hoài và ngài thấy mây bay sang Đất Thánh. Cha sở
bồn chồn, lo lắng. Ngài đưa tay làm dấu và cầu nguyện. Một ý nghĩ vụt
thức trong tâm tưởng ngài. Ý nghĩ đó khiến cho cha sở, gần như trút hết nỗi
buồn bã. Ngài họp đám con chiên lạc, nói cho họ nghe ý nghĩ của ngài.

- Không thể trở về được, thưa cha.
- Tại sao ?
- Đường sá xa xôi, nguy hiểm đầy rẫy. Chúng nó sẽ giết cha. Thưa

cha, dễ gì nhà thờ còn nguyên vẹn.

- Chúa còn nguyên vẹn, đất còn nguyên vẹn. Ai dám theo cha.
Chẳng ai dám theo cha. Đám con chiên lưu lạc nín thinh. Cha sở ngó

mấy gã chiên ghẻ. Mấy gã này nổi tiếng phá phách, bướng bỉnh cãi lời cha
và lười biếng tới nhà thờ. Đã thế, mấy gã còn láo lếu, dám chọc ghẹo gái
trước cổng giáo đường và bắt trộm gà, bắt trộm chim bồ câu của cha sở nấu
cháo nhậu nhẹt, đàn địch. Cha sở thường nói mấy gã sẽ xuống địa ngục,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.