ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 142

Tôi nhìn nó. Tôi chợt nhận ra rằng tôi có thể giải quyết được toàn bộ vấn đề
liên quan đến việc viết lách này chỉ bằng một đòn tâm lý. Thế là tôi lắc đầu
và nói:

- Không, đây là bài tập viết. Con không chịu làm bài tập viết, có nhớ
không?

- Thì con sẽ làm bài này.

- Không, cô không nghĩ thế. Cô không thể phung phí thêm bất cứ tờ giấy
nào với con nữa. Đằng nào thì con cũng đâu có thích việc này. Con đi chơi
đi. Đi chơi vui hơn đấy.

Con bé đi ra chỗ khác một lúc. Rồi nó quay lại. Khi đó tôi đang đứng cạnh
William để giúp thằng bé đánh vần một từ. Sheila giật giật thắt lưng tôi.

- Con muốn làm bài này, Torey. Tôi lắc đầu.

- Không, con không muốn. Không thực sự muốn.

- Có, con có muốn.

Tôi lờ con bé đi và quay lại với William.

- Con sẽ không làm phí giấy nữa đâu.

- Sheila, giấy chỉ dành cho những đứa trẻ muốn làm bài tập viết. Con không
chịu làm, nên bài tập viết này không phải dành cho con.

- Con có thể viết. Có thể là một chút, nếu con có một tờ giấy để viết lên đó.

Tôi lắc đầu.

- Không, con không thích việc đó. Chính con đã nói với cô như thế mà. Con
không phải viết đâu. Bây giờ thì con đi chỗ khác chơi đi, để cô giúp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.