ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 219

Chad nhìn đồng hồ.

- Mới có bảy giờ thôi. Chú không nghĩ là các

cửa hàng ở khu mua sắm sẽ đóng cửa trước chín giờ. - Anh nhìn tôi, rồi lại
quay sang Sheila. - Nếu chú nói hôm nay là một ngày may mắn của con thì

sao nhỉ?

Sheila nhìn anh với vẻ dò hỏi. Con bé vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra.

- Ý chú là sao?

- Nếu chú nói trong vài phút nữa chúng ta sẽ ra xe và đi mua cho con một
cái đầm thì sao? Bất cứ cái đầm nào con muốn.

Mắt Sheila mở to đến mức tôi sợ chúng sắp nổ tung đến nơi. Nó há hốc
mồm ra, và nhìn tôi. Nhưng rồi nó bỗng ỉu xìu.

- Cha con ổng sẽ không cho con giữ nó đâu.

- Chú nghĩ là ông ấy sẽ cho. Chúng ta sẽ nói với ông ấy rằng đó chỉ là phần
con đáng nhận được để ăn mừng niềm vui này. Chú sẽ vào cùng với con khi
chúng ta đưa con về nhà. Chú sẽ nói với ông ấy cho con.

Sheila không còn tự chủ được nữa. Nó nhào ra khỏi ghế và nhảy múa giữa
lối đi, va vào những người qua lại. Con bé ôm tôi. Rồi ôm Chad. Nếu chúng
tôi không đi ngay, chắc là nó sẽ quậy tưng chỗ ấy.

Một tiếng đồng hồ sau đó quả thật là khoảng thời gian đáng nhớ. Chúng tôi
đi trên những lối đi của hai trung tâm mua sắm lớn trong khu thương mại,
Sheila nắm lấy tay chúng tôi và nhảy nhót. Khi chúng tôi đến được quầy
bán đầm cho bé gái, con bé bỗng trở nên nhút nhát đến không ngờ; thậm chí
con bé còn không dám nhìn chúng, mà chỉ vùi mặt vào chân tôi. Những ước
mơ sắp trở thành sự thật có thể khiến người ta bối rối như thế đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.