ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 292

- Ồ, cô chỉ đề nghị các bạn ấy làm lại thôi. Nếu các bạn ấy không hiểu, cô
sẽ giúp các bạn ấy. Ai cũng có lúc phạm sai lầm mà. Chuyện đó đâu có gì
nghiêm trọng.

- Cô có đánh đòn trẻ con không?

Sandy cười và lắc đầu.

- Không, chắc chắn là không rồi.

nhìn tôi và gật đầu.

- Torey cũng không có như thế.

Chúng tôi ở lại với Sandy gần bốn mươi lăm phút. Sheila ngày càng trở nên
dạn dĩ với những câu hỏi của nó. Cuối cùng, tôi bảo có lẽ chúng tôi nên về
để bắt kịp xe buýt cho Sheila. Khi chúng tôi bước ra cửa, Sandy nói rằng
hôm nào đó trước khi năm học kết thúc, Sheila nên ghé qua để xem học
sinh lớp ba học như thế nào. Tôi cảm ơn cô ấy vì đã dành thời gian cho
chúng tôi. Rồi chúng tôi đi ra chỗ đậu xe.

Trên đường quay về, hầu như Sheila chỉ im lặng. Mãi đến lúc tôi rẽ vào bãi
đỗ xe, Sheila mới quay sang tôi.

- Cô ấy không đến nỗi tệ lắm, con cho là như thế.

- Tốt. Cô rất vui khi thấy con thích cô ấy.

Chúng tôi ra khỏi xe. Sheila nắm lấy tay tôi khi chúng tôi bước về phía khu
nhà chính.

- Tor, cô có nghĩ thỉnh thoảng con có thể ghé thăm lớp của cô Sandy không?

- Con muốn thế hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.