ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 59

CHƯƠNG 5

Ngày hôm sau, tôi quyết định đã đến lúc Sheila phải tham gia cùng chúng
tôi. Xe buýt thả con bé xuống một trường trung học cách đó hai dãy nhà nên
Anton phải đến đón và đưa con bé về trường tôi. Khi vừa vào lớp, Sheila
cởi áo khoác và tiến thẳng đến ghế của mình. Tôi đến ngồi xuống cạnh con
bé và nói rằng hôm nay tôi sẽ yêu cầu nó làm một số việc. Tôi điểm qua
thời gian biểu trong ngày với con bé và nói rằng tôi muốn nó tham gia vào
các hoạt động như hôm qua, và rằng tôi còn muốn nó làm vài bài tập toán
với tôi trong giờ toán. Ngoài ra vào mỗi chiều thứ Tư chúng tôi còn có tiết
mục cùng nhau làm thức ăn nên tôi muốn nó giúp chúng tôi làm món chuối
nhúng sô-cô-la. Đó là hai việc con bé cần phải làm.

Trong khi tôi nói, con bé dõi theo nhất cử nhất động của tôi, ánh mắt phủ
đầy vẻ ngờ vực hệt như ngày hôm trước. Tôi hỏi con bé có hiểu những gì
tôi nói không, nó không trả lời.

Trong thời gian trò chuyện buổi sáng, Sheila tham gia cùng chúng tôi mỗi
khi tôi yêu cầu nó bằng một ánh nhìn nghiêm khắc. Nếu không thì con bé
chỉ ngồi bất động dưới chân tôi. Giờ toán lại là một chuyện khác. Tôi dự
định cho con bé làm vài bài tập đơn giản. Thế là tôi mang mấy khối vuông
ra và gọi con bé đến. Con bé vẫn ngồi yên một chỗ.

Tôi chỉ vào một chiếc ghế. Đó là chiếc ghế con bé rất thích.

- Sheila, lại đây nào, ngoan nào.

Con bé không nhúc nhích. Anton bắt đầu thận trọng di chuyển để tóm con
bé trong trường hợp nó lại bỏ chạy khi tôi đến gần. Ngay lập tức con bé
nhận ra kế hoạch của chúng tôi, mặt nó sầm lại khiếp đảm. Đứa trẻ này bị
ám ảnh với việc bị đuổi bắt. Con bé thét to, mắt lồng lên hoang dại, lao vụt
đi, xô ngã mấy đứa khác và hất tung tập vở. Nhưng Anton đã dự trù được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.