ĐÊM TRƯỚC GIÁNG SINH Ở THỊ TRẤN FRIDAY HARBOR - Trang 151

Mark quỳ gối bên cạnh cô và cúp tay anh bên dưới cằm cô, nài nỉ cô nhìn

vào anh. Đôi mắt xanh dương pha lục của anh ấm áp và dò hỏi. “Này.” Anh
nói êm ái. “Sao thế? Suy nghĩ lại về việc cho nó đi sao?”

Không. Anh chỉ làm em ngạc nhiên. Chỉ vậy thôi.”

“Em không tin anh có thể làm tròn trách nhiệm ngay cả khi có những vấn

đề hiển nhiên phía trước sao?” Ngón tay cái của anh ve vuốt trên má cô.
“Anh đang học rằng phải nắm giữ cuộc sống khi nó đến. Việc có một con
chó như Renfield có thể gặp nhiều phiền phức, bẩn thỉu và tốn kém. Nhưng
phần lớn có vẻ đáng để bõ công. Em nói đúng – có gì đó đặc biệt về nó. Vẻ
bề ngoài xấu xí, nhưng chết tiệt nếu nó không đầy lòng tự trọng. Nó là một
con chó tốt.”

Maggie muốn cười, nhưng cằm cô run rẩy và dòng lũ cảm xúc gần như

vùi lấp cô lần nữa. “Anh là một người thật tốt.” Cô xoay sở để nói. “Em hy
vọng ngày nào đó anh sẽ tìm ra người hiểu rõ anh.”

“Anh cũng hy vọng như thế.” Những từ ngữ được mài bén với một nụ

cười. “Bây giờ chúng ta đã có thể rời khỏi sàn nhà chưa?”

Khi Mark hỏi Maggie xem cô có kế hoạch gì cho ngày lễ Thanksgiving,

cô kể với anh rằng cô phải ăn tối với cha mẹ cô ở Bellingham mỗi năm.
Với món gà tây đặc biệt do mẹ cô làm, phần còn lại của bữa ăn hết sức
phong phú bởi sự đóng góp của mọi người với những món ăn và bánh
nướng tốt nhất của họ.

“Năm nay nếu em muốn ở lại đảo,” Mark nói. “Em có thể mừng lễ

Thanksgiving với bọn anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.