ĐÊM TRƯỚC GIÁNG SINH Ở THỊ TRẤN FRIDAY HARBOR - Trang 17

“Gì vậy, bé cưng?” Mark hỏi dịu dàng, tiến đến bên cô bé. Anh nhấc bé

lên – Cô bé không nặng hơn bốn mươi pound – và cô bé đu đưa trong tay
anh giống như một con khỉ nhỏ. “Không ngủ được sao?” Trọng lượng đáng
kể của đầu bé ngả trên vai anh, mái tóc vàng mềm mại rối bời, cô gái nhỏ
có mùi của phấn màu và dầu gội hương dâu xâm chiếm anh với vẻ dịu dàng
yếu đuối.

Anh là tất cả những gì cô bé có.

Hãy bắt đầu bằng cách yêu thương nó…

Đó là phần dễ nhất. Phần còn lại làm anh lo lắng.

“Chú mắc kẹt với cháu rồi, ong mật ạ.” Mark nói. “Cháu cần phải ngủ.

Chúng ta còn có nhiều ngày bận rộn phía trước.”

Sam đi theo khi Mark mang Holly trở lại phòng. Chiếc giường bốn cọc

được làm cho vừa vặn với một cái khung trên đỉnh, ở đó Victoria đã treo
hàng hàng lớp lớp những con bướm bằng vải với những đôi cánh mỏng
trong suốt. Đặt cô bé vào nệm, Mark kéo tấm đắp lên tận cằm bé và ngồi
xuống cạnh giường. Holly yên lặng và bình thản.

Nhìn vào đôi mắt xanh u uẩn của cô bé, Mark vuốt tóc ra khỏi vầng trán

bé nhỏ. Anh sẽ làm bất kỳ điều gì cho cô. Sức mạnh cảm xúc của chính anh
làm anh ngạc nhiên. Anh không thể bù đắp được những gì Holly đã mất.
Anh không thể trao cho cô bé cuộc sống trước kia. Nhưng anh sẽ chăm sóc
bé. Anh sẽ không bỏ mặc bé.

Tất cả những ý nghĩ đó, và nhiều hơn nữa, tràn ngập trí óc anh, nhưng

những gì anh nói là, “Cháu có muốn chú kể cho cháu nghe một câu chuyện
trước giờ ngủ không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.