gian ở đảo cho đến khi nó trở thành tặng phẩm cho người Mỹ. Công viên
thiên nhiên, với hai dặm mép nước, là một nơi hoàn hảo cho một cuộc dã
ngoại và ném dĩa. Họ đã thực hiện những động tác nhào lộn để khiến Holly
cười khúc khích, nhảy lên để chụp những cái đĩa. Họ mang cho cô một hộp
dụng cụ nhỏ và cần câu cá. Mark đã dạy cô bé quăng câu ở những vị trí
dừng chân trên biển dọc theo bờ.
“Cái gì giống với cái gì?” Mark mở cửa trước và bật đèn hiên.
“Việc có một đứa nhỏ ở quanh” Có phần bẽn lẽn, Sam nói rõ thêm, “Việc
có một đứa nhỏ yêu thương mình.”
Sự hiện diện của Holly trong cuộc đời của họ ban tặng một loại ân phước
mà không ai trong họ từng biết đến trước đây. Một hồi ức thơ ngây. Điều gì
đó đã xảy ra, họ phát hiện, khi được trao tặng tình yêu không điều kiện và
sự tin tưởng tuyệt đối của một đứa trẻ.
Bạn sẽ cố gắng để xứng đáng với điều đó…
Mark và Holly đi vào trong nhà, hướng thẳng đến bếp, đặt túi đồ và
chiếc vỏ ốc xà cừ trên bàn trong một góc ăn điểm tâm yên tĩnh cũ kỹ với
những chiếc ghế dài cố định. Họ tìm thấy Sam trong phòng khách, một gian
phòng trơ trụi chán ngắt với những bức vách bằng Sheetrock chưa được che
phủ và một ống khói rạn nứt được gắn tạm bợ trong lưới thép.
Sam đứng cạnh lò sưởi, đang xây một cái khung bằng những thanh bằng
xi măng sớm-được-đổ-đầy để chống đỡ những viên đá lát lò sưởi mới.
“Đây sẽ là một gã để lắp đặt.” Sam nói, trong khi đo kích thước. “Em phải
tìm ra bằng cách nào chúng ta có thể sử dụng những ống khói tương tự để
thông hơi cho hai lò sưởi khác nhau. Cái này dẫn thẳng đến căn phòng trên
lầu, anh có tin điều đó không?”