ĐÊM TRƯỚC GIÁNG SINH Ở THỊ TRẤN FRIDAY HARBOR - Trang 81

những món ăn nhẹ hoặc vài tờ báo. Bầu trời u ám và đầy sương, thỉnh
thoảng một giọt mưa lạnh buốt vỡ tung qua làn sương mù.

Cảm giác bồn chồn và ủ dột, Mark đi thẳng đến nhà đón khách. Anh

đang đói. Shelby đã không cảm thấy muốn ra ngoài ăn điểm tâm vào sáng
hôm đó, và tất cả những gì cô ấy có trong căn hộ là ngũ cốc.

Anh đã có một cuối tuần dễ chịu với Shelby. Họ ở bên nhau, nói chuyện

và xem phim, và vào tối thứ bảy họ đã cùng ăn thức ăn Tàu giao tận nhà.

Một làn gió nhẹ thổi từ hướng eo biển Rosario, mang đến hương vị biển

mặn tinh khiết, len vào cổ chiếc áo khoác nhẹ của anh giống như những
ngón tay lạnh lẽo. Một cơn rùng mình chạy dọc cổ anh. Anh hít thật sâu
không khí biển, muốn ở nhà, muốn… điều gì đó.

Bước vào nhà đón khách, Mark bước thẳng đến quầy café, và thấy một

người phụ nữ đang kéo lê một chiếc túi cuối tuần đến gần máy bán hàng tự
động. Nụ cười dãn rộng bờ môi anh, khi anh thấy cái đuôi dài của mái tóc
đỏ.

Maggie Conroy.

Những suy nghĩ về cô đã ẩn nấp trong trí óc anh suốt mấy ngày cuối

tuần. Trong những lúc nhàn rỗi, viễn cảnh bằng cách nào hoặc khi nào anh
có thể gặp lại cô lần nữa đã chập chờn trong những vòng xoáy thảnh thơi.
Sự hiếu kỳ của anh hướng về cô không hề ngừng nghỉ. Cô thích ăn gì trong
bữa điểm tâm? Cô có con thú nuôi nào không? Cô có thích bơi không? Anh
đã cố lờ đi những câu hỏi này, nhưng càng lờ đi thì lại càng khiến cho nó
trở nên dai dẳng hơn.

Anh tiến lại gần Maggie từ bên cạnh, nhận thấy vẻ tư lự khắc hình chữ V

giữa đôi chân mày màu gụ, khi cô nghiên cứu những món hàng chứa đựng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.