ĐÊM TRƯỚC GIÁNG SINH Ở THỊ TRẤN FRIDAY HARBOR - Trang 82

trong máy bán hàng tự động. Nhận ra sự hiện diện của anh, cô ngước nhìn
lên. Nguồn năng lượng vui vẻ, hoạt bát mà anh nhớ đã đổi chỗ cho sự
mong manh xuyên thẳng vào trái tim anh. Anh chợt thấy cảnh giác trước
sức mạnh trong sự đáp ứng của anh đối với cô.

Điều gì đã xảy ra trong những ngày cuối tuần? Cô đã ở cùng gia đình cô.

Có sự tranh luận nào chăng? Một rắc rối?

“Em sẽ không muốn thứ gì trong những món đó đâu.” Anh hất đầu về

hướng những thực phẩm tạp nhạp sắp xếp bên trong tủ kính.

“Tại sao không?”

“Không có thứ nào trong cái máy bán hàng tự động đó có hạn sử dụng

hết.”

Maggie xem xét cẩn thận những vật trưng bày như thể xác minh lại lời

tuyên bố của anh. “Thật hoang đường rằng những chai Twinkies có hạn
dùng kéo dài mãi mãi.” Cô nói. “Chúng chỉ được lưu giữ đến hai mươi lăm
ngày.”

“Ở nhà anh chúng có tuổi loại thải khoảng ba phút.” Anh nhìn vào đôi

mắt sẫm màu của cô. “Đi ăn trưa với anh nhé? Chúng ta có ít nhất hai giờ,
theo lời nhân viên điều hành bến phà.”

Sự do dự khá lâu tiếp theo sau đó. “Anh muốn ăn ở đây sao?” Cô hỏi.

Mark lắc đầu. “Có một nhà hàng dưới phố. Chỉ hai phút đi bộ thôi.

Chúng ta sẽ xếp túi của em vào xe anh.”

“Không có gì sai với việc ăn trưa hết.” Maggie nói, như thể cô cần dỗ

dành bản thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.