ĐÊM TRƯỜNG TĂM TỐI - Trang 192

phía họ, Chu Vĩ và Giang Dương đành phải né tránh, nhảy sang một bên,
trơ mắt nhìn chiếc xe trốn mất, chiếc xe bánh mì không có biển số, rõ ràng
là loại xe trái phép chuyên dùng để phạm tội.

Chu Vĩ quay đầu lo lắng nhìn Giang Dương: “Cậu không sao chứ?”
Giang Dương đứng dậy phủi tay: “Không sao, qua xem người kia xem

thế nào đã.”

Lúc này, họ còn chưa kịp đến gần, người đó đã bò ngay dậy, co cẳng

chạy.

“Đứng lại, tôi là cảnh sát, anh chạy cái gì hả!” Chu Vĩ vừa gọi to vừa

đuổi theo, Giang Dương cũng ra sức đuổi theo ở phía sau.

Chạy chưa được bao xa, Chu Vĩ đã túm được cổ áo của người đó, kéo

mạnh và ấn anh ta xuống đất, sau khi nhìn rõ mặt, Chu Vĩ dằn giọng cười
nhạt: “Giẫm tan giày sắt không sao thấy, vô tình lại bắt được mới hay, Ghế
Đẩu, không ngờ hôm nay ông lại cứu mạng mày!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.