ĐÊM TRƯỜNG TĂM TỐI - Trang 71

Buổi chiều hôm trước, Ông Mĩ Hương theo cậu thanh niên đó lên xe, đến

tận chiều hôm qua mới về, sau đó buổi tối liền uống thuốc trừ sâu, rốt cuộc
đã xảy ra chuyện gì trong suốt một ngày hôm đó?

Hầu Quý Bình càng cảm thấy bất an.
Cậu vội hỏi: “Các em có biết bạn ấy có một người anh họ, dáng không

cao, tóc nhuộm màu vàng, đi một chiếc xe hơi màu đen không?”

“Người đó…” Cô bé học sinh khịt mũi, “Người đó không phải là anh họ

của Ông Mĩ Hương.”

“Thế là ai?” Hầu Quý Bình mở to mắt, qua ánh mắt của đám học sinh,

cậu đọc được cảm giác bất an càng nhiều hơn.

“Là…” Cô bé mím môi lại, nhưng mãi không nói ra.
“Thế là ai hả?” Hầu Quý Bình sốt ruột, nếu trước mặt cậu không phải là

một đám học sinh tiểu học, cậu chỉ muốn túm lấy cánh tay đối phương, hỏi
cho ra nhẽ.

“Là… là…” cô bé lắp bắp.
Lúc này, một cậu bé bỗng lên tiếng: “Anh ta là Ghế Đẩu, một thằng lưu

manh trong xã.” Dứt lời, cậu bé lập tức ngậm chặt miệng, lồng ngực phập
phồng. “Ghế Đẩu? Một thằng lưu manh ở xã các em?”

Hầu Quý Bình nhắc lại, những học sinh khác đều cúi đầu mặc nhận.
Cậu đưa mắt hướng về cô bé học trò khi nãy, chăm chú nhìn vào mắt cô

bé: “Chiều hôm trước, Ông Mĩ Hương theo Ghế Đẩu lên phố huyện, em có
biết bạn ấy đi làm gì không?”

“Là… là đi…”
“Nói cho thầy biết đi, thầy nhất định sẽ giữ bí mật cho em, các bạn cũng

sẽ không nói ra đâu.”

Cô bé khóc thút thít, người khẽ run lên, rất muốn nói nhưng lại ngập

ngừng không dám nói.

Cậu bé vừa nãy lại đột ngột bật ra một câu: “Chắc chắn là Ông Mĩ

Hương bị Ghế Đẩu ức hiếp rồi, thầy Hầu đừng nói là em nói nhé.” Dứt lời,
cậu bé vùi đầu vào giữa hai chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.