ĐÊM TRƯỜNG TĂM TỐI - Trang 85

thẳng thật như vậy. Họ muốn biết tư liệu mà hôm nay anh nộp cho công an
thành phố, liệu có còn bản dự trữ nào không, em không biết anh đã nộp tư
liệu gì, nhưng họ rất coi trọng cái đó, bảo là chỉ cần anh đồng ý đưa cái đó
cho họ, bao nhiêu tiền anh cứ ra giá. Thầy giáo Hầu, em nói riêng với anh,
họ rất giàu, anh cứ ra giá cao một chút. Em chỉ làm chân sai vặt, nếu làm
tốt việc này, em cũng có được tí tiền thưởng, em tuyệt đối không quên ân
tình của anh, thầy Hầu ạ, nếu anh quyết định tiếp tục ở đây dạy học, em
đảm bảo sau này cả xã Diệu Cao, không ai dám động đến lông chân của
anh.”

Hầu Quý Bình nghiến răng lắc đầu: “Đừng có nói với tôi nữa, hôm nay

tôi đến cục công an thành phố, các anh lập tức biết ngay, tôi đã lĩnh giáo
được sức mạnh của các anh. Có điều muốn dùng tiền để mua thứ trong tay
tôi, đừng có hòng! Cho dù là bao nhiêu tiền, tôi cũng sẽ không nộp cho các
anh!”

Nhạc Quân nghiến răng, lạnh lùng nói: “Thầy Hầu, tôi không có bất cứ ý

kiến gì đối với anh, chúng ta nước sông không phạm nước giếng, anh đến
thị trấn chúng tôi dạy học, cũng là duyên phận. Tôi nói thật với anh, tôi
chân thành khuyên anh đừng có can thiệp vào việc này nữa, thứ nhất là anh
không làm gì được, thứ hai, nếu anh còn tiếp tục can thiệp, sẽ chuốc phiền
lớn vào mình đấy!”

Hầu Quý Bình nắm chặt nắm đấm, đưa tay dữ dằn chỉ vào đối phương:

“Anh muốn đe doạ tôi hả?”

Nhạc Quân sợ bị cậu nện lần nữa, vội lùi lại một bước: “Em chỉ làm theo

lời họ nói, chuyển cả lời tốt lẫn lời xấu đến anh, cụ thể nên thế nào, anh cứ
tùy tình hình mà quyết định.”

“Cút ra ngay!”
Ghế Đẩu hừ một tiếng, nhặt lấy chiếc phong bì trên nền nhà, quay người

mở cửa đi luôn.

Hầu Quý Bình cầm chai rượu trên bàn lên, rót liền ba cốc, uống cạn,

250ml rượu trắng vào bụng, mặt cậu đỏ bừng, thở dốc, nhưng đầu óc lại
tỉnh táo hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.