DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 115

Cổ thở dài:

- Có thể Beranabus sẽ cứu bả. Cũng có thể không.

Cổ đứng lên và ngẩng nhìn bầu trời. Lướt nhẹ một ngón tay qua gò má,

mơn trớn những nốt rỗ và sẹo mụn.

- Trời ấm. Hẳn là đang cuối xuân hoặc hè. Có thể là tháng Sáu. Đó là

tháng chị thích nhất. Là tháng chị chào đời và tháng Beranabus đưa chị đi.
Hôm đó là một ngày tháng Sáu tuyệt đẹp, chị đang đi bộ ra ngoài, mơ
mộng về ngày sinh nhật của mình, những món quà và chuyện tương lại.
Mong chóng tới lúc trưởng thành. Chị là một đứa trẻ đơn giản, mộc mạc.
Nhưng ba chị bảo rằng chị là một chú vịt con xấu xí, rằng một ngày nào đó
chị sẽ biến thành một con thiên nga xinh đẹp, quyến rũ. Chị đang nghĩ về
điều đó, đang mong đợi nó, thì Beranabus cuỗm chị đi mất. Bỏ chị xuống
vũ trụ của bọn yêu tinh. Giải thích rằng chị quan trọng như thế nào, nói về
tất cả những cuộc đời mà chị có thể cứu vớt, điều thiện chị có thể làm.
Không cho chị một chọn lựa nào. Tước đoạt khỏi chỉ những ước mơ về một
tương lai hạnh phúc.

Nét mặt Nadia tối sầm lại.

- Lẽ ra ổng không nên đưa chị đi khi còn quá trẻ như thế. Chị chưa thấy

đủ những chuyện trên đời. Nếu ổng đến khi chị lớn tuổi hơn, hẳn chị sẽ vui
vẻ đi theo ổng. Nhưng đưa chị đi như vậy...đánh cắp chị như con yêu đó
đánh cắp em trai của em....điều đó là sai. Em có đồng ý không, Kernel?

Tôi hoang mang nhìn cổ. Lúc này, khi cổ nhắc tới Art, một thực tế quay

trở lại rằng tôi không chỉ bỏ chạy khỏi Beranabus và Sharmila. Tôi đã bỏ
rơi cả em mình. Bỏ lại nó trong cái vũ trụ như trong ác mộng đó. Một mình
trong tay của Cadaver.

Tôi nói khẽ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.