DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 137

lách qua đám đông, ban nhạc rú lên một bài ca mới, nhanh hơn, và cả
phòng nổi điên lên. Đột nhiên, những tay hâm mộ nhảy choi choi quanh tôi,
lao vào nhau, té lăn cù, đấm đá mọi người trong tầm mắt.

Tôi bị xô ngã xuống sàn. Ai đó dẫm lên bàn tay phải của tôi. Tôi rú lên

đau đớn. Tôi cố đứng dậy, nhưng lại bị xô té xuống lần nữa. Vùng vẫy, thở
hồng hộc, sợ rằng tôi sẽ bị cả biển người dẫm đạp cho tới chết.

Rồi Shark hiện ra bên cạnh tôi, vung nắm đấm ra tứ phía, đẩy lùi bọn

người hâm mộ. Dervish đỡ tôi đứng lên và cõng tôi lên vai. Anh ta khỏe
hơn vẻ ngoài của mình.

Anh ta bảo:

- Bám chặt vào.

Và chúng tôi lại tiến lên phía trước. Shark đang dọn sạch đường.

Tôi tấn công vài tay chơi, tranh thủ lợi thế của mình, cố đấm dập vài cái

mũi để phục thù. Rồi nhớ ra mình còn có sứ mệnh quan trọng hơn, tôi
hướng sự chú ý tới sân khấu. Từ đây tôi có thể nhìn rõ kẻ mời gọi yêu tinh
hơn. Tôi thấy hắn bắt đầu run rẩy. Mép hắn sùi bọt. Những ánh sáng trong
cửa sổ xung động với cùng một nhịp. Tôi la lên:

- Quá muộn rồi! Nó sắp mở ra.

Shark gầm lên, đưa vai huých một tay chơi văng khỏi lối đi của anh:

- Không! Chúng ta có thể làm được! Ta sẽ không...

Có tiếng nổ. Một phần sân khấu bị nổ tung, rắc lên những người đứng

gần nó nhất một cơn mưa đinh và mảnh vụn. Những tiếng thét đau đớn.
Một trong những tay chơi guitar khụy gối xuống, gương mặt biến thành
một đống thịt máu me. Người ca sĩ vẫn chưa chịu ngưng hát. Anh ta quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.