DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 147

- Em sẽ mở một cửa sổ. Xin cho em vài phút để tìm những mảnh ánh

sáng.

- Mảnh ánh sáng?

Dervish lập lại, nhưng tôi không trả lời. Khi nhìn quanh, tôi vui mừng

thấy rằng có nhiều mảnh ánh sáng trong không trung, bất chấp thực tế rằng
chúng tôi đang đứng trên một đám mây. Tôi bắt đầu suy nghĩ về Beranabus,
đọc khẽ tên ổng, hy vọng ổng vẫn còn sống và tôi có khả năng làm cho tụi
ánh sáng xung động.

Trong vài giây chẳng có gì xảy ra. Nhưng trước khi nỗi hoảng sợ có cơ

hội ập tới, một hình vuông màu hồng bên chân trái tôi nhấp nháy. Rồi một
hình bát giác nâu. Chẳng bao lâu, hàng chục mảnh bắt đầu xung động và tôi
vui sướng bắt tay vào việc.

Dervish và Shark trò chuyện trong lúc tôi tạo ra ô cửa sổ. Dervish than

phiền về cái lạnh. Cái áo khoác da của ảnh quá chật, không thể cài kín nút,
nó chỉ có tác dụng làm dáng chứ không phải giữ ấm, và bộ ngực trần của
ảnh đang tê cóng đi trong độ cao băng giá này.

Tôi nhớ lại cách tôi đã chữa cánh tay gãy của mình theo bản năng và bảo:

- Hãy dùng phép thuật. Anh có thể ấm lên nếu anh nghĩ anh ấm.

Dervish có vẻ hoài nghi, nhưng cũng thử, và giây lát sau anh cười rạng

rỡ, thậm chí còn cởi phăng cái áo ra và cột nó lại quanh eo.

Shark bảo:

- Hẳn em đã ở đây rất lâu mới biết nhiều đến thế.

- Thật sự, em nghĩ chưa quá nửa ngày. Dù có cảm giác lâu hơn. Em sẽ

nói cho anh nghe sau, nếu chúng ta có thời gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.