DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 182

lùng và vô cảm như ổng giả vờ.

Khi chúng tôi đang bám trên bức tường, cái cầu treo gần chúng ta nhất hạ

thấp. Cách vận hành của nó thật đáng kinh ngạc - cả chiếc cầu và động cơ
điều khiển nó đều được cấu tạo hoàn toàn bằng những lưới nhện. Ngay cả
giữa cơn sợ hãi và mất trí của mình tôi vẫn dừng lại và lẩm bẩm: "Tuyệt
quá!"

Không có tiếng va chạm khi cái cầu treo chạm vào mé bên kia hào. Hoàn

toàn im lặng. Lũ yêu tinh đã ngưng hú hí kêu gào. Lúc này tất cả đều tập
trung vào cái cầu treo, giữ nguyên vị trí, chờ đợi...cái gì?

Chúng tôi sớm tìm ra.

Tôi phát hiện thấy bóng của một vật gì đó nho nhỏ, đi ra khỏi lâu đài.

Thoạt tiên, tôi nghĩ đó là con tiểu yêu đầu chấy, mắt lửa mà chúng tôi đã
gặp khi mới tới, nhưng rồi thân hình đó hiện ra trước mắt và tim tôi nhảy
dựng lên.

- Art!

Tôi hét lên khi thằng em bị bắt cóc của tôi chập chững bước ra trên chiếc

cầu treo. Nó nhìn tôi và cười khúc khích. Chính xác như tôi vẫn nhớ nó.
Không bị bọn yêu tinh làm hại. Không chút sợ sệt nào. Trông vui sướng và
thoải mái tự nhiên như nó vẫn vậy ở Paskinston.

Ý muốn đầu tiên của tôi là chạy ùa tới em tôi, nhưng Beranabus nạt lớn:

- Ở yên đó!

- Nhưng đó là...

- Ta biết, nhưng đợi đã. Hãy xem cái gì xuất hiện sau nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.