DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 229

ngăn mình thở hổn hển và nhắm đôi mắt mới mọc lại để chống cự với cơn
đau.

- Xin lỗi nhé.

Dervish nói, rồi tập tễnh rời khỏi dòng dung nham, bế tôi như bế một em

bé.

-> Nghỉ mệt ở sau một ngọn đồi, trốn khỏi sức nóng của dòng sông. Tôi

vẫn tiếp tục chữa trị thân thể mình, dùng phép thuật để xóa bỏ những tổn
hại và gắn lại những vết nứt nẻ. Bảo đảm rằng tất cả những chiếc xương
đều chắc chắn. Làm cho móng tay móng chân mọc lại. Tách mấy ngón
chân ra. Cố đưa hai vành tai trở lại hình dạng đúng. Để cho dòng năng
lượng ấm áp luân chuyển qua hai chân, củng cố chúng, biết rằng tôi phải
sớm đứng lên và đi lại.

Không còn những gương mặt trên bầu trời. Chỉ là một cái trần ánh sáng

màu vàng. Tôi hỏi Dervish về họ, nhưng ảnh không thấy Lord Loss hay
Beranabus. Ảnh đã đi lang thang giống tôi, nhưng trong khu vực ánh sáng
chứ không phải bóng tối. Rồi ảnh nhìn thấy một con yêu có cánh màu
trắng. Vì dường như nó là sinh vật duy nhất còn sống, ảnh đi theo nó cho
tới khi nó biến mất. Không có kế hoạch nào tốt hơn, ảnh tiếp tục đi theo
hướng đó - và tìm thấy tôi.

Tôi hỏi:

- Anh nghĩ Shark ở đâu?

Dervish nhún vai:

- Ảnh có thể ở bất cứ nơi nào. Anh không biết chỗ này bao to nữa.

Tôi nói cho ảnh nghe ý kiến của mình, rằng nó giống như một bàn cờ

vua, có ba mươi hai ô bóng tối, ba mươi hai ô ánh sáng. Dervish chưa hề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.