DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 78

- Cô định nói là cô đã bỏ lỡ Thế chiến Thứ hai? Nhạc Rock and Roll?

The Beatles?

- Beetles? - Nadia hỏi một cách ngây ngô.

- Beatles. Ban nhạc lớn nhất thế giới. Họ... - Anh ta ngừng lại, không biết

phải giải thích thế nào về ban nhạc Beatles cho một người đến từ năm
1929.

- Cô gái tội nghiệp - Sharmila nói, những giọt lệ thương xót long lanh

trên khóe mắt bả.

- Cũng không tệ lắm - Nadia nhún vai khó chịu - Khi chúng tôi trở lại thế

giới loài người, chúng tôi sống trong một cái hang từng là cứ địa của
Beranabus suốt nhiều thế kỷ. Tôi chưa từng trông thấy lại thế giới bên
ngoài từ lúc đi theo ổng. Tôi không ghen ghét hay tiếc nuối gì đâu. Thật đó.

Cổ cố làm cho câu nói có vẻ như cổ đã cảm thấy như thế một cách chân

thành, nhưng rõ ràng là cổ vô cùng khốn khổ.

Raz nhẹ nhàng hỏi:

- Vì sao? Tại sao sư phụ đòi hỏi ở cô một sự hy sinh quá lớn như vậy?

Thiên tài của cô là gì?

- Tiên tri - Nadia nói với một tràng cười khúc khích - Tôi là một đứa bé

biết tiên tri. Tôi ăn mặc như một người Gipsy và đọc được lòng bàn tay của
mọi người, lá trà, một quả bóng thủy tinh - bất kỳ thứ gì. Khi ba má tôi
nhận ra tôi có thể kiếm tiền từ cái tài đó, họ ngăn một căn phòng đặc biệt
trong nhà tôi. Sau đó, họ đưa tôi ra đường với một hội chợ di động. Tôi có
một căn lều riêng. Họ quảng cáo tên tôi là Nadia Bói Bài Tây. Chuyện đó
cũng vui, nhưng đôi khi thật đáng sợ: tôi có thể nhìn thấy cái chết của mọi
người. Tôi chỉ muốn nói với họ những điều tốt lành, nhưng nếu tôi nhìn
thấy một điều gì đó không hay, tôi không thể che giấu nó. Chính cái đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.