DEMONATA TẬP 4: NHỮNG TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 136

-> Buổi chiều, chúng tôi tới một ngôi làng nhỏ có những căn liều đá

hình tổ ong. Nó là một khu dân cư xưa cũ, chỉ có một bức tường ngắn đổ
nát bao quanh chu vi. Mấy căn lều nằm trong tình trạng suy sụp, một số
đã tự sụp xuống. Đầu tiên tôi nghĩ đây là một ngôi làng ma, tất cả mọi
người đã chết hay bỏ chạy. Nhưng rồi tôi nhìn thấy khói bay lên từ vài
căn lều và nghe tiếng một người phụ nữ la mắng một đứa trẻ. Chúng tôi
nhìn nhau, ngạc nhiên khi tìm thấy sự sống ở một môi trường thù địch,
dễ bị xâm hại như thế này.

Fiachna hỏi:

- Là người hay yêu tinh vậy?

Drust ngửi mùi không khí:

- Ta không chắc. Có mùi của thứ gì đó không phải con người,

nhưng....

Ông lại hít hít không khí lần nữa, đôi mắt nheo lại:

- Có cả con người nữa. Thật kỳ quặc.

Goll hỏi:

- Chúng ta có nên tránh nó không?

Drust suy nghĩ giây lát, rồi lắc đầu:

- Chúng ta cần nghỉ ngơi. Gần đây chúng ta ngủ quá ít. Chúng ta phải

tìm nơi trú ẩn.

Goll làu bàu:

- Nhưng nếu có lũ yêu...

Drust liếc nhìn lên bầu trời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.