DEMONATA TẬP 4: NHỮNG TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 169

phóng lên boong thuyền, cất người bay qua không trung nhờ phép thuật.
Ông ta vẫy chào chúng tôi trước khi ngồi xuống và quay về phía mũi
thuyền, lúc này đang lao về phía mặt trời đang lặn như một mũi tên.

Chúng tôi quan sát khi con thuyền di chuyển xa dần, những cánh

buồm êm ả căng phồng, đón lấy một ngọn gió phép thuật. Con thuyền
lao về phía trước với tốc độ nhanh không thể tả, hầu như không để lại
một lằn nước nào, trong vòng vài phút đã trở thành một chấm nhỏ ở chân
trời, rồi biến mất, ít nhất là với cặp mắt của tôi.

Một sự im lặng kéo dài, trầm tư. Mọi cặp mắt dán vào mặt trời đang

mờ dần, lướt qua điểm nơi biển gặp gỡ bầu trời, cố căng mắt nhìn lần
cuối vào con thuyền và đoàn hành khách gồm những gã khổng lồ và các
vị tiên.

Rồi Goll giũ bỏ tâm trạng bằng cách vỗ vào lưng Drust. Ông lè nhè:

- Vậy thì, tu sĩ, đêm nay chúng ta sẽ nghỉ ở đâu? Các bạn của ông đã

an toàn trên biển, rời khỏi lũ yêu tinh và hoạt tử thi, nhưng chúng ta hơi
lộ liễu ở ngoài này, phải không?

Drust nhìn quanh, ánh mắt trống vắng trong khoảnh khắc. Rồi ông tập

trung lại:

- Phải. Sẽ không hay ho gì nếu chúng ta bị bắt gặp ở giữa nơi trống

trải. Chúng ta sẽ an toàn ở mé dưới bờ biển xa hơn, có một nơi được bảo
vệ bởi Phép thuật Cổ, nhưng chúng ta phải đi nhanh nếu muốn tới đó
trước đêm.

Tôi hỏi:

- Chúng ta có thể dừng lại và dùng câu thần chú che đậy hay không?

- Không - Drust đáp, tiến về phía trước, nhanh hơn lúc nãy - Cô đã

nghe lời cảnh báo: lũ yêu tinh sẽ tới đây.

Fiachna nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.