Goll vui vẻ thúc cùi chỏ vào người Connla:
- Còn cậu thì sao, nhà vua trẻ? Chúng ta biết cậu tự đắc thế nào. Ở Tir
na n'Og cậu sẽ giữ được vẻ đẹp của mình và không bao giờ già đi.
Connla cười nhạt:
- Từ bỏ chức vua ở đây để làm một nông dân ở đó sao? Tôi nghĩ là
không!
Goll lẩm bẩm:
- Giọng của cậu nghe có vẻ rất chắc chắn vẻ ngôi vua của mình. Cậu
có biết điều gì đó mà chúng ta không biết hay chăng?
Connla đỏ mặt:
- Dĩ nhiên là không. Tôi chỉ...ý tôi là...
Anh ta ho khan và nhìn Goll:
- Tôi không phải giải thích về mình với những gã như ông!
- Bình tĩnh - Vị tu sĩ nói khi cả hai bắt đầu tranh cãi thật sự - Nếu các
bạn không muốn đi với chúng tôi, tôi phải lên đường. Đêm đã ập xuống
và chúng tôi định xuất phát trước khi lũ yêu tấn công. Chúng thường đến
đây, những con yêu táo tợn hơn, để tìm kiếm những món bở hơn.
- Chúng tôi đã trì hoãn ông quá lâu rồi, đạo huynh - Drust nói, cúi
chào - Đi đi thôi, và cầu các thần linh phù hộ cho huynh.
- Xin cảm ơn, và cầu các thần linh phù hộ cho các bạn trên con đường
truy tìm của mình.
Vị tu sĩ nói. Ông ta cúi chào đáp lễ, gật đầu với số còn lại chúng tôi,
rồi đi về phía con thuyền. Hai sinh vật đang giữ dây cột thuyền tháo sợi
cuối cùng khi ông ta tới nơi. Vào lúc ông tới bờ biển, sợi dây đã được
tháo xong và con thuyền trôi xa khỏi đất liền. Vị tu sĩ dấn nhanh bước và