DEMONATA TẬP 4: NHỮNG TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 197

vào đôi môi của tôi và gật đầu. Tôi ngưng câu thần chú nín thở và hít vào
đầy phổi không khí trong lành, rùng mình vì cái lạnh của nước.

Drust đứng lên và đưa tay cho tôi. Tôi nắm lấy nó, để cho ông kéo tôi

đứng dậy. Ông mỉm cười với tôi khi tôi đã đứng lên, rồi đặt một bàn tay
lên vai trái của tôi. Hơi nóng lóe lên trong người tôi và người tôi khô đi
nhah chóng. Drust buông tay xuống và ngẩn lên. Tôi nhìn theo ánh mắt
của ông và thở dốc.

Chúng tôi đang ở trong một cái hang lớn. Tôi không thể thấy trần

hang, nó ở rất xa bên trên chúng tôi. Xung quanh là những cây cột đá
to....hai mươi...ba mươi...còn nữa. Và trên mỗi cột đá là một thứ gì đó.

Tôi không thể nghĩ ra từ nào khác hơn để mô tả chúng. Những hình

dáng đủ màu rực rỡ chậm chạp biến chuyển, cao hơn mười người đàn
ông đứng chồng lên nhau. Những màu sắc biến đổi khi các hình dáng đó
xoắn lại, giãn ra, gieo một ánh sáng mờ mờ soi sáng cái hang động
khổng lồ. Có phép thuật trong những hình dáng đó, phép thuật mạnh,
nhưng không phải như tôi cảm thấy trước đó. Không...điều đó không
đúng. Tôi đã cảm thấy nó hai lần. Trong vòng tròn những tảng đá khi
bọn yêu tinh tấn công. Và hồi đầu hôm nay khi cái rìu của Lorcan tan
chảy.

Tôi thì thầm:

- Đó là cái gì vậy?

- Những Sinh Vật Cổ. Những pháp sư của quá khứ xa xưa. Những

đấng sáng tạo ra đất đai, sự sống, có lẽ ngay cả các thần linh nữa. Một số
người bỏa họ đến từ những vì sao. Số khác bảo họ chính là những vì sao,
hay ít ra đó là hình thức ở cõi trần của họ.

Drust thì thào đáp. Ông đang mỉm cười một cách lạ lùng, nhìn đăm

đăm những ánh sáng như một đứa bé say sưa nhìn một món đồ chơi mới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.