DEMONATA TẬP 4: NHỮNG TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 202

Giọng nói đáp:

- Các Con Có Thể. Nhưng Con Đã Biết Lời Đáp Cho Câu Hỏi Đó.

Drust nghiêng đầu nhìn tôi, rồi liếm môi, rên rỉ:

- Phải. Nhưng con đã hy vọng.... Con đã nghĩ còn có những cách

khác.

Giọng nói đáp:

- Không. Chỉ Có Một Cách Duy Nhất.

- Vậy thì cứ thế mà làm - Drust nói, nét mặt thậm chí còn đanh lại

hơn lúc bình thường - Cô ấy có đáp ứng được không? Một tên chúa yêu
đã yếm bùa chú lên người cô ấy? Cô ấy không bị hắn ta kềm chế chứ?

Giọng nói đáp:

- Không. Thật Sự, Nếu Không Có Chuyện Đó Cô Ta Sẽ Không Phù

Hợp.

Drust có vẻ bối rối.

- Các vị có biết vì sao... - Ông bắt đầu hỏi, nhưng tôi cắt ngang trước

khi ông nói hết câu, không thể kềm lại cái lưỡi của mình lâu hơn nữa.

- Xin thứ lỗi - Tôi nói, giọng run rẩy - Nhưng chúng con đóng lại

đường hầm bằng cách nào? Vai trò của con trong việc này là gì?

Drust nạt:

- Im lặng! Cô không có quyền lên tiếng! Nơi này là...

- Bình Tĩnh! - Giọng nói can thiệp, mềm mỏng nhưng dứt khoát - Tất

Cả Những Ai Tới Trước Mặt Chúng Ta Đều Có Quyền Được Nghe. Cô
Gái Đã Đặt Một Câu Hỏi. Nó Sẽ Được Trả Lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.