DEMONATA TẬP 4: NHỮNG TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 275

- Đồ khốn kiếp - Tôi gầm gừ khi ánh sáng lịm dần thành những quầng

mờ nhất, ngay cả ánh sáng trong hốc mắt của con yêu có lửa thay vì đôi
mắt.

Lord Loss gọi khẽ:

- Tạm biệt, Bec.

- Đồ khốn! - Tôi lại hét lên, chửi với theo hắn ta như một sự thách

thức.

Làn ánh sáng cuối cùng tắt ngóm và mọi thứ biến thành màu đen.

Im lặng trong một lúc. Rồi một tiếng cười khúc khích. Một tiếng gầm

gừ. Âm thanh của móng vuốt và những ngón tay vung tới trước. Tôi dựa
người vào vách đá, sẵn sàng đón nhận, không kêu la hay cầu xin. Tôi
muốn chết với phẩm giá, như một nữ tu hay chiến binh chân chính.
Những âm thanh tới gần hơn. Rít lên. Lạo xạo. Tiếng răng và nanh
nghiến vào nhau.

Tôi tựa đầu vào vách đá. Nhìn trừng trừng vào khoảng hư không. Cố

tỏ ra mạnh mẽ.

Những ngón tay chạm vào cái chân bị thương của tôi. Những móng

vuốt và xúc tu bung ra. Chẳng bao lâu tôi bị tấn công vào khắp nơi, bị
cào cấu, đánh đập, cắn xé. Hơi thở của chúng vừa nóng vừa lạnh trên
mặt tôi khi chúng bu lại quanh tôi. Tôi hình dung ra những bộ hàm dữ
tợn, những bộ mặt nhăn nhúm và những cặp nanh sắc bén của chúng.

Tôi run rẩy, rồi nghiến chặt răng, quyết định không để cho Lord Loss

thỏa mãn với tiếng kêu la của tôi. Tôi tự nhủ: "Mình sẽ không thét lên.
Không. Không. Mình..."

Những hàm răng và bộ nanh cắn vào da thịt của tôi, mọi bộ phận trên

người tôi cùng một lúc. Những cái móng tay cắm sâu, xuyên qua gan
ruột của tôi. Những bàn tay ngọ nguậy trong người tôi và giật những cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.