ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 106

ra, cô gái đó mặt mày thanh tú, thường nũng nịu nhõng nhẽo với Mục
Thuần, thậm chí còn ôm hôn anh cuồng nhiệt như ở chốn không người.
Mục Thuần vẫn điềm đạm như thế, chỉ có điều trong mắt anh tràn ngập sự
yêu chiều. Còn ánh mắt mà anh ta nhìn mình, mặc dù luôn ánh lên sự quan
tâm, nhưng chưa bao giờ tràn ngập tình yêu như thế, Trình Vũ Phi buồn
rười rượi.

Sau này cô cố gắng để không quan tâm đến con gnười đó nữa. Sau đó

cô vợ bé bỏng của Mục Thuần rời khỏi bệnh viện, nghe nói là làm nhân
viên hải quan. Gia đình Mục Thuần đúng là có quyền thế ghê gớm. Đó
cũng là đề tài bàn tán trong bệnh viện, đặc biệt đối với những hộ lý lâm
sàng làm việc cực khổ mà lương có ba cọc ba đồng thì họ vô cùng ngưỡng
mộ, bàn luận xôn xao.

Trình Vũ Phi thả cá vào chảo nóng, dầu bắn tung toé kèm theo tiếng

nổ lách tách, vài giọt dầu văng vào tay cô khiến cô kêu oái lên một tiếng,
vội vàng rụt tay lại, đưa lên miệng thổi mấy cái. Chuyện quá khứ cứ để cho
nó ngủ yên, nhưng lúc bạn nghĩ rằng mình đã quên nó thì nó lại nhảy xổ ra,
cảnh tỉnh cái hạnh phúc vốn dĩ đã yếu ớt ấy.

Có cái gì đó nhột nhột sau lưng, Trình Vũ Phi lấy làm lạ quay đầu lại,

nhìn thấy gương mặt điển trai của Tô Nhất Minh đang kề sát vai mình, cách
chưa đầy một gang tay đang chu miệng thổi phù phu. Ai da…mình đang
nấu ăn tại nhà người ta…

“Anh…làm gì vậy?” Mặc dù nhanh chóng định thần lại nhưng Trình

Vũ Phi vẫn có chút kinh ngạc.

“Giúp cô thổi vết bỏng dầu ở trên tay thôi…Lại bị bỏng rồi à? Bác sĩ

Trình cô đang suy nghĩ gì vậy?”

“À…đang nghĩ con cá này thật tội nghiệp, chết thì đã chết rồi, còn bị

người ta moi ruột, cho vào chảo dầu sôi, giống như bị đày dưới địa ngục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.