ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 282

thịnh soạn, lại vừa đủ để ăn cùng với bác sĩ y tá trong ca trực, có lẽ đã phải
tính toán kĩ lưỡng, thế là nhớ đến rất nhiều ưu điểm của Tô Nhất Minh.

Mấy ngày liền cô sống ở phòng trực ban, Ngô Chấn Phong nhanh

chóng phát hiên ra sự bất thường của cô, bóng gió xa gần, “Vũ Phi, sao
không về nhà? Anh chàng đại gia đó ăn hiếp em à?”

“Không có. Em chỉ là không yên tâm Tiểu Tây.” Trình Vũ Phi tránh

ánh mắt sư huynh.

“Tiểu Tây đã qua cơn nguy kịch rồi. Điểm này anh và em đều biết rõ,

chúng ta đều là bác sĩ cấp cứu nhiều kinh nghiệm mà. Anh cảm thất bệnh
tật giống như tình cảm vậy, chúng ta đều cố gắng hết sức mình nhưng kết
quả thế nào thì là ý trời. Cho nên… cá nhân anh chorằng đối với hai việc
này nên xem thường chiến lược mà xem trọng chiến thuật. Phải nỗ lực hết
sức mình, nhưng nếu thất bại cũng không quá bận lòng vì nó. Dù sao cuộc
sống còn rất nhiều niềm vui, tương lai còn rất nhiều điều bất ngờ. Nhưng,
em phải dốc hết sức mình đấy, nếu không… sau này sẽ ân hận.”

Trình Vũ Phi gượng cười, “Sư huynh, anh nói y như triết gia.”

Ngô Chấn Phong cũng cười, “Kinh ngiệm thực tiễn mà. Đây là những

điều tâm đắc mà anh rút ra từ trong thất bại đấy.”

“Thất bại? Sư huynh là trong tình cảm hay bệnh tật?”

“Cả hai.” Ngô Chấn Phong mỉm cười, “Nhưng dù sao đi nữa, chúng ta

cũng không nên trốn tránh. Dù đối diện với bệnh tật hay tình cảm phải chấp
nhận đau khổ và hiện thực, đừng là kẻ nhu nhược.”

“Sư huynh… anh từng thất tình ư? Anh nói thử xem… Có người vĩnh

viễn không thể nào quên được người yêu cũ của mình phải không?” Trình
Vũ Phi do dự hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.