thuốc an thần đã ngủ được một chút. Vấn đề trước mắt là cơn co thắt đường
thở vẫn chưa được loại trừ, áp suất đường thở quả cao.”
Với nỗ lực của tất cả các đồng nghiệp, bệnh tình của Tiểu Tây đã
chuyển biến tốt. Trình Vũ Phi đã chăm sóc cô một ngày một đêm, không
biết bao lần rơi nước mắt cùng với các đồng nghiệp nữ, bây giờ đang cẩn
thận giúp Tiểu Tây bài trừ bóng khí dưới da. Trên thân thể trẻ trung mơn
mởn của Tiểu Tây hằn lên vô số vết dao rạch, đó là những vết mổ nhỏ mà
các bác sĩ ngoại khoa lồng ngực đã làm để giúp bài trừ những bóng khí
dưới da. Những bóng khí dưới da quá nhiều sẽ chèn tĩnh mạch cổ hoặc
động mạch chính dẫn đến tử vong.
Ngô Chấn Phong bước đến, “Vũ Phi, em về nhà nghỉ ngơi đi. Tình
hình của Tiểu Tây nếu muốn hoàn toàn thoát khỏi cơn nguy kịch thì phải
đợi vài ngày nữa mới biết. Em không phải mình đồng da sắt, đến lúc đó ngã
quỵ thì biết làm sao. Lúc đó mọi người lại phải cấp cứu cho em, chắc mệt
lả. Nhưng, nếu sư muội ngất đi chắc chắn sẽ có rất nhiều bác sĩ nam giành
làm hô hấp nhân tạo cho em lắm đây.”
“…” Trình Vũ Phi cuối cùng cũng phì cười, nhưng lại không muốn rời
khỏi, “Em ở đây với cô ấy thêm chút nữa. Hôm nay Nhất Minh đã đến đưa
điện thoại, em lại để quên điện thoại ở nhà… Nếu em sớm nghe điện thoại
có lẽ Tiểu Tây đã không đến nông nỗi này. Sư huynh … em thấy rất hổ
thẹn.”
Ngô Chấn Phong lắc đầu, “Vũ Phi, người có bệnh đều là bệnh nhân.
Là bác sĩ thì lúc nào cũng phải giữ bình tĩnh. Em đừng để tình cảm lấn át,
không có lợi cho việc xử lý những phát sinh đột xuất của bệnh. Tiểu Tây
vừa phát bệnh đã ra ngoài gọi taxi đến bệnh viện rồi, nếu em nghe điện
thoại đến đón cô ấy thì có khi còn trễ hơn, không chừng người cũng đã
chẳng còn. Chúng ta đều biết, bệnh suyễn của Tiểu Tây rất dễ dẫn đến tử
vong, trước đây cũng đã từng phát. Bệnh của Tiểu Tây không liên quan gì
đến em. Nếu em vì tình cảm sâu nặng với cô ấy mà ở lại đây anh có thể