ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 324

giống như là hồ của riêng em vậy." Tô Nhất Minh nắm tay cô, thật ra anh
cũng không ở đây, cứ định kỳ lại thuê công ty dọn nhà đến dọn dẹp, lau
chùi. Ngôi nhà to thế này, nếu ở phải đến mấy chục người, mà không chắc
có ở được lâu không? vì lúc nào cũng có cảm giác rờn rợn.

Một giọng nói lanh lảnh giữa không gian yên ắng giống hệt đại bác nổ

bên tai Trình Vũ Phi, "Cô ơi!"

"Quả Quả." Trình Vũ Phi ngạc nhiên tột độ, ngẩng đầu nhìn quanh

quanh, phía không xa có một người đàn ông đeo kính râm đang nhìn họ,
nhưng không phải là Chung Viễn." Quả Quả, sao cháu lại ở đây? Cậu đâu?"

Quả Quả kiêu kỳ hắng giọng tuyên bố: "Chú Nghiêm mua cho cháu

rất nhiều đồ chơi đấy, cháu lấy cho cô xem nhé", rồi ngay lập tức chạy đến
bên người đàn ông đó, lấy một túi to chạy lại, lấy từng món báu vật ra
khoe.

Nghiêm Hoa? Trình Vũ Phi chăm chú nhìn người đàn ông đó một lát,

thật ra hôm đó không nhìn kỹ, không biết có đúng hay không.

Tô Nhất Minh vô cùng hứng thú ngồi xổm xuống, làm ra vẻ dễ gần,

"Bạn nhỏ, cháu tên là gì?"

Quả Quả nhìn anh cảnh giác, đứng nép mình vào Trình Vũ Phi, sau

khi có cảm giác an toàn hơn một chút mới hỏi anh, "Chú là ai? Có phải là
sói không? Cậu cháu nói trong rừng có chó sói."

Trình Vũ Phi nhịn cười, không ngờ đứa bé này lại dễ dàng vạch trần

bản chất của anh như vậy.

Tô Nhất Minh cảm thấy vô cùng mất mặt, đành nở nụ cười thành

khẩn, "Chú không phải là chó sói, chú là người tốt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.