ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 461

Tô Nhất Minh bối rối thu lại món quà, anh rõ ràng đã đối chiếu địa chỉ

cô mấy lần rồi mà.. Anh vội vàng lục lại tin nhắn của Chung Viễn trong
điện thoại, trong tin nhắn, địa chỉ viết thành một hàng dài, kết quả là anh
viết sót một số trong số nhà.

Tô Nhất Minh tẽn tò, cãi cùn với cô: "Anh không cần biết! Dù sao lần

này đến anh sẽ ăn vạ ở nhà em. Anh không về Trung Quốc nữa, sẽ ở đây
luôn, ai cũng không ngăn cản được anh, cho dù là anh chàng tóc vàng đẹp
trai hay Kim mao sư vương gì gì đó.

Trình Vũ Phi tỉnh bơ: "Tùy anh. Dù sao ngày mai tôi cũng đáp máy

bay về Trung Quốc rồi."

"Không phải em ở lại Mỹ bắt đầu cuộc sống mới sao? Bệnh viện M

không phải muốn em ở lại tiếp tục làm việc sao?" Tô Nhất Minh lại bị đả
kích.

“Tôi từ chối rồi, quyết định về nước. Thức ăn ở đây thật khó nuốt."

Tô Nhất Minh hoài nghi ồ một tiếng, nhưng bây giờ không phải là lúc

để truy cứu chuyện này.

"Không có thưa ông, bán hết rồi, vé chuyến bay này đã được bán

hết...". Một anh chàng người da đen ở quầy bán vé sân bay nhe hàm răng
trắng ởn mỉm cười nói với Tô Nhất Minh.

"Nhưng tôi nhất thiết phải có vé chuyến bay này, vợ tôi về nước trên

chuyến này, tôi muốn về cùng với cô ấy...". Tô Nhất Minh vò đầu bứt tai
giải thích với anh ta.

"Xin lỗi, thưa ông." Anh chàng da đen tiếp tục mỉm cười.

"Vậy anh có thể nghĩ cách gì không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.