ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 86

Lục Dã Bình nghe xong sự thật hơi thất vọng, nhưng vẫn tiếp tục trêu

ghẹo Tô Nhất Minh, “Được rồi... muốn khóc thì cứ khóc đi, đàn ông khóc
đâu phải là cái tội... Tôi sẽ cho cậu mượn ngực tôi để cậu có thể dụi đầu
vào mà khóc nức nở...”

Tô Nhất Minh nghĩ đến bộ ngực gầy giơ xương của Lục Dã Bình toàn

thân đã nổi gai ốc: “Ngực của cậu á? Vừa cứng vừa khô đét! Không biết
sao vợ cậu có thể chịu được. Tôi muốn tìm một bộ ngực êm ái, sau đó biến
mình thành một bông tuyết, đậu trên làn áo mỏng, rồi tan chảy trên mảnh
đất màu mỡ mịn màng đó.”

Lục Dã Bình cười sặc sụa, chửi Tô Nhất Minh là đồ lưu manh, cuối

cùng cũng đi vào chuyện chính, “Nhất Minh, tôi vừa quen được một em,
đẹp tuyệt trần, muốn giới thiệu cho cậu đấy, coi như là bồi thường cho lần
bao gái trước bị tôi phá hỏng. Cô này được lắm, tôi đã xem mắt giúp cậu
rồi, chí ít dùng áo ngực cỡ D đấy.”

Tô Nhất Minh máu nóng dồn lên, lời nói có chút gấp gáp, “Thật

không! Lúc nào thì gặp đây?”

*

* *

Lục Dã Bình nghe ra sự nôn nóng của Tô Nhất Minh, lấy làm đắc ý,

“Tùy cậu thôi... Hay hôm nay nhé! Cậu có rảnh không?”

Tô Nhất Minh đang tính mở miệng nói được, nhưng lại nhìn thấy

gương mặt thảm hại của mình qua tấm gương ở tủ quần áo đối diện, một
bên mắt vẫn còn sưng vù, không khác gì mắt cú mèo, hưng phấn lập tức
giảm đi một nửa, “Hừm... để vài ngày nữa đã, đang bị thương không tiện
gặp mặt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.