và điều đó làm cho cô tủi thân một cách xót xa .
- Hình như Mikikô phải lòng ai ấy .
Không trả lời, Naôê bỗng đứng dậy, vào bếp lấy một chai rượu lớn rót vào
cốc .
- Cô uống nhé ?
- Nhưng tôi ... - Thời gian gần đây Mayumi hay cho phép mình uống một
vài cốc với những người khách quen của tiệm cà phê, thành thử đến lúc
đóng quán bar cô thường không đi vững nữa. "Chà, thôi ra sao thì ra !" - Cô
nghĩ bụng .
- Phải cái là sakê chưa hâm . - Naôê toan đi lấy một cái ly sạch, nhưng
Mayumi đã nhanh chân hơn .
- Để em lấy cho. - Cô đứng phắt dậy và chạy vào gian bếp. - Lấy mấy cái ly
để trên kệ nhé ?
Phía trên cái bể con rửa chén đĩa có xếp những cái chén cà-phê và những
cái ly uống rượu miệng úp xuống dưới, đã được rửa sạch bong; bên cạnh có
đặt một tập khăn giấy in hoa. Sự ngăn nắp ở đây rõ ràng không phải do một
bàn tay đàn ông .
- Ôi, sạch quá! - Mayumi nhận xét một cách không khỏi có phần tinh quái
trong khi cầm ly quay ra. - Ai dọp dẹp cho bác sĩ thế này? Chắc phải là một
giai nhân nào đấy? ...
Naôê lặng lẽ rót sakê cho cô - như thể không hề nghe thấy câu hỏi vừa rồi .
Mayumi nâng ly rượu đưa lên môi, trong lòng hơi bực bội. Cô đã quen
uống whisky, nên thấy vị sakê hơi lợ lợ, nhưng uống cũng dễ chịu.
- Có lẽ bác sĩ nên cho phép cảm em cũng được dọn dẹp ở đây nhé ? Thỉnh
thoảng thôi ...
- Thế rồi sao nữa ? - Naôê sốt ruột ngắt lời cô .
- Sao nữa ấy à ? À vâng ... - Mayumi nhấp thêm một ngụm nữa. - Nhưng
bác sĩ phải hứa đừng nói với ai cơ! - Cô giơ ngón tay lên dọa .
- Được .
- Lễ xem mắt không thành, papa rối trí kinh khủng. Hôm qua papa ở chổ
em ... - Mayumi ranh mãnh đưa mắt nhìn Naôê như muốn hỏi : "Anh thấy
thế nào, sợ chưa ?" - Papa ở lại đến mười một giờ, chốc chốc lại gọi điện về