- Ông ta là bác sĩ à ?
- Không ...
- Tôi không hiểu .
- Thôi được, em sẽ nói . Bác sĩ có biết kỹ thuật viên X-quang Sawađa
không ?
- À-à, Takeô Sawađa ...
- Thế thì em là em gái của người ấy .
Naôê nhìn Mayumi với một hứng thú mới. Quả nhiên hai người có giống
nhau: cũng đôi mắt ấy ... cái mũi hếch ấy ...
- Bác sĩ ngạc nhiên à ?
- Nhưng họ của cô khác kia mà .
- Thì có sao ? Anh ấy với em cùng mẹ khác cha .
- Bác sĩ trưởng có biết việc này không ?
- Sao lại không, chính em đã xin papa nhận anh về làm việc ở bệnh viện .
- Ra thế đấy ...
- Takêô hay kể chuyện anh cho em nghe.
- Mỗi người ở một nhà kia mà.
- Thì có sao ? Nói chuyện bằng điện thoại.
- Sawađa có đoán được những quan hệ của cô với bác sĩ trưởng không?
- Chắc là không. Anh ấy chỉ biết rằng ông ta là một khách quen của quán cà
phê. Thành thử anh đừng có nói hở ra đấy nhé! - Mayumi đưa ngón tay trỏ
đặt lên môi .
- Đồng ý .
- Anh ấy phục lăn anh. Anh ấy nói rằng tuy tính tình anh chẳng có gì dễ
chịu lắm, nhưng anh vẫn là một con người lỗi lạc .
Naôê mân mê cái cốc trên tay .
- Anh ấy kể cho em nghe hết rồi ! Tuy anh đã ra khỏi trường đại học nhưng
cho đến nay anh vẫn đang tiến hành một công trình nghiên cứu. Lại bỏ tiền
túi của mình ra mà làm. Cừ thật đấy! Anh lại làm thí nghiệm ngay trên thân
thể mình ...
- Cô lầm rồi. Đó không phải là một công trình nghiên cứu .
- Thôi đừng nhún mình nữa, em đã trông thấy mấy tấm phim X-quanh của