ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG - Trang 196

- Cô ta chỉ có vẻ ngây thơ trên sân khấu mà thôi.
- Ờ-ờ... cứ nhìn trên ti-vi thì đúng là một người khác hẳn!
- Bao giờ chả thế: bên ngòai là một đằng, bên trong là một nẻo.
Yutarô sượng sùng nháy nháy cặp mắt: ông ta sợ rằng Naôê nói như vậy là
có ý ám chỉ mối liên hệ của ông với Mayumi. Nhưng ông chỉ thấy Naôê
trầm ngâm mân mê cái chén trà trên tay.
- Thế anh chưa nói gì với cô ta chứ?
- Chưa, vả lại có phải tôi bắt gặp cô ta trong cái vụ ấy đâu. Mà không có
chứng cớ gì thì nói sao được...
- Như tôi đây, thử nhào vô xem sao có được không nhỉ - Yutarô thở dài.
- Theo tôi thì không. Dĩ nhiên, nếu ông đang chuẩn bị chết thì đó lại là
chuyện khác.
- Ồ không, hiện nay thì xem chừng tôi chưa muốn chết. - Yutarô cười xòa.
Gương mặt Naôê vẫn kín như bưng.
Ngày ra viện, Naôê ghé vào phòng Đzyunkô. Trong phòng đã thấy ông chủ
tịch công ty truyền hình, ông bầu và người lái xe ngồi sẵn đấy.
- Xin các vị làm ơn sang phòng bên một chút, - Naôê yêu cầu.
Trên cơ thể của Đzyunkô mọi thứ đã gần như bình thường, cho nên cuộc
khám nghiệm kết thúc rất nhanh.
Vừa mặc xong áo quần, Đzyunkô đã hỏi:
- Bao giờ tôi phải đến khám lại?
- Tuần sau. Rồi sau đó cứ mỗi tháng lại đến một lần.
- Nếu có thể, cho tôi đến vào buổi tối thì tiện hơn...
- Có thể được, nhưng chỉ vào những phiên trực của tôi.
- Bây giờ đã có thể biết tiên sinh trực vào những tối nào chưa?
Nôrikô, không che giấu nỗi bất bình, quay sang phía Naôê.
- Nhưng như thế không đúng qui chế!
- Cái gì không đúng qui chế? - Naôê không hiểu.
- Các bệnh nhân ngọai trú đều phải đến khám ban ngày.
- Ta có thể coi đây là một ngọai lệ, - Naôê nói. Đọan vứt chiếc khăn mặt lên
cái khay của Nôrikô, ông đi ra phía cửa/.
- Không đã ! Tiên sinh! - Đzyunkô gọi giật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.