ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG - Trang 210

đau. - Thế đấy à. Vừa hẹn gặp Naôê, vừa nhận lời làm lễ xem mắt?
- Lễ xem mắt ư? - Mikikô im lặng trong khỏanh khắc, nhưng trấn tỉnh được
rất nhanh: - tôi chẳng tổ chức xem mắt xem mũi gì cả.
- Thì dĩ nhiên. Cô trốn các chàng rể để đi tìm Naôê.
- Không phải thế.
- Chính thế đấy.
- Không, không phải thế!
Hai người con gái đẹp, đang cãi nhau dữ dội về một điều gì không rõ, đã
thu hút những cái nhìn tò mò của mấy người khách ngồi trong quán.
Mayumi nhận thấy thế, nói khẽ lại:
- Nhân thể xin nói: tôi là tinh nhân của bố cô.
- Tình nhân của ba tôi?!
Mayumi mỉm một nụ cười chói lọi và gật đầu trân trọng như một bà hòang.
Thật chẳng káhc nào một tiếng sét giữa trời quang. Mikikô cũng chẳng nhớ
mình chia tay với Mayumi như thế nào. Cô chỉ hòan hồn khi đã đến trạm
Sibuya, đứng giữa dòng người dày đặc. Đôi chân đưa cô đến Đôghenđzaka.
Xung quanh, cuộc sống đang sôi sục; một dòng vô tận những người đi làm
về; bên trạm xe, một đám sinh viên đang hô khẩu hiệu, những người bán
hàng mời khách qua đường vào mua. Và tất cả những tiếng ồn ào này làm
át hết tiếng máy đều đều của xe cộ.
Mikikô không biết đi đâu, cô cứ bước về phía trước, đến đâu thì đến. Rồi
cô chợt tha thiết mong đợi tách ra khỏi cái đám đông này, trốn khỏi tiếng
ồn ào đang thấm vào mọi vật này, để còn lại một mình. Cô cứ đi, đi mãi,
nhưng đám người qua lại xung quanh không hề thưa bớt, thóat khỏi dòng
người này cô lại bị cuốn vào dòng người khác.
Cuối cùng, đến một ngã tư cô mới gặp được một chiếc tắc-xi.
- Đi đâu ? - Người lái xe hỏi.
Mikikô ngẫm nghĩ. Về nhà chăng? Không đời nào. Đến nhà bạn cũng
không xong. Miễn sao đừng trông thấy ai, đừng phải nói chuyện với ai,
miễn sao còn lại một mình...
- Cứ đi thẳng.
- Tôi không hiểu. - Người lái xe làu bàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.