ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG - Trang 213

năm. Cô bấm chuông rồi đâm ra lúng túng, vì sực nhớ lại một lần nữa là
mình đã hẹn ngày mai. Nhưng cô vẫn bấm chuông thêm một lần thứ hai.
Có tiếng ổ khóa lách cách, rồi cánh cửa mở ra.
Naôê mặc kimônô mỏng màu xanh đang đứng trên ngưỡng cửa, hai tay
khoanh trước ngực.
- Có việc gì vậy? - Ông ngạc nhiên.
- Bỗng dưng em thấy cần gặp... - Mặt Mikikô không còn lấy một hột máu. -
Anh có bận không?
- Không... Có lẽ... - Naôê bất giác đưa mắt nhìn vào phía trong căn hộ.
- Anh có khách à?
- Không.
Mikikô đợi Naôê mời mình vào. Nhưng Naôê bước ra hành lang rồi khép
cửa lại, nói:
- Đến chín giờ có người đến gặp tôi. Chỉ còn lại ít thời gian, và nếu...
- Em sẽ đi ngay, Mikikô bỏ giày, cởi áo mang-tô đi vào phòng và ngồi
xuống cạnh chiếc lò kôtatsu.
- Vậy có việc gì? - Naôê hỏi bằng một giọng xa lạ và rót sakê vào cái ly đặt
trước mặt mình.
- Số là... Hôm nay em gặp một người rất là kỳ lạ...
- Rồi sao?
- Em và người đó vừa chia tay nhau... - Mikikô chìa tay ra xin. - Tiên sinh
rót cả cho em với.
- Nhưng em có uống rượu đâu?
- Hôm nay em sẽ uống.
- Em đợi một tí, anh lấy cốc.
- Không cần, em uống cốc của tiên sinh cũng được. - Mikikô nhấp mấy
ngụm nhỏ. Chất rượu từ từ chảy xuống cổ họng, đem theo một cảm giác ấm
áp dễ chịu; Mikikô lập tức thấy người nóng bừng lên, gian phòng bắt đầu
nghiêng ngả trước mắt. Mikikô thở lại cho đều, rồi nói: - Em muốn hỏi tiên
sinh một câu.
- Em hỏi đi.
- Nhưng anh phải nói thật. Được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.