ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG - Trang 306

- Ông ấy nói rằng gia đình ông có nhà ở thành phố. Có lẽ ông đã về ở với
gia đình.
- Không biết được số điện thọai của gia đình ông ấy à?
- M-m-m... không rõ tên người chủ nhà. Tôi sẽ thử hỏi, nhưng...
- Có thể là ông ấy cũng không còn ở nhà gia đình nữa.
- Vâng-vâng, ông ấy sẽ bay giờ đây ngày mai...
- Thôi được, không cần. Tôi sẽ tự lo liệu.
- May ra ngày mai ông ấy sẽ đến làm việc, - bà y tá trưởng nói.
- Mai thì chậm mất rồi... - giẫu môi ra phía trước,
Kôbasi đứng lại một lát rồi ra khỏi phòng.
Đến năm giờ chiều Uênô bất tỉnh. Có thể thấy rõ rằng ông ta sắp chết đến
nơi, và Kôbasi quyết định đổi phiên cho bác sĩ nội khoa Kawahara để ở lại
trực đêm.
Chất Glucôza nhuộm đỏ được truyền vào người Uênô một cách chu đáo,
nhưng không đem lại một sự thuyên giảm nào.
Từ hôm qua Kôbasi đã bảo bà vợ Uênô mời những người thân thuộc đến,
nhưng bà cụ vẫn ngồi một mình bên giường chồng.
Đến năm giờ kém năm, ông Uênô thở hắt ra lần cuối cùng và nhắm mắt lại.
Ông đã vật vã trong cơn mê sảng suốt ba ngày, nhưng lại tắt nghỉ một cách
nhẹ nhàng êm ả.
Ba cụ Chiyô không khóc bên xác chồng - hình như buổi nói chuyện với
Naôê đã chuẩn bị tinh thần cho bà. Bà chỉ đi đi lại lại, hai tay long ngóng
không biết để đâu.
Người ta rửa ráy thi hài, thông báo cho chính quyền biết. Ban đầu người ta
định chở xác ông cụ về nhà, nhưng rồi lại quyết định rằng sáng mai bà
Chiyô cùng với người công chức ở ban cứu trợ xã hội sẽ đưa thẳng thi hài
người quá cố vào lò thiêu.
Kôbasi và các nữ y ta đều quên khuấy cả bữa ăn. Mãi đến khuya, khi mọi
việc đều đã xong xuôi họ mới nhắc nhau đi ăn bữa tối.
Bữa ăn có canh đậu phụ, cá rán, dưa chuột dầm giấm. Nôrikô không thấy
muốn ăn chút nào, cô chỉ lấy mấy quả dưa chuột và mua thêm mấy quả quít
ở cửa hiệu bên cạnh. Cô tự an ủi rằng Kawai hãy còn trẻ con nên sẽ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.