ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 225

thưởng của mình, mình mới mạo hiểm bộc lộ thân phận để cứu người!
Không sai! Chính là như thế!”

Phân tích xong bệnh trạng của bản thân, Kim Kiền vô cùng hài lòng,

nhất thời vui vẻ sảng khoái, toàn thân nhẹ nhõm thư thái, ngả đầu xuống
ngủ, chưa đầy mấy giây, nàng liền tiến vào mộng đẹp.

Vì thế, vấn đề vô cùng quan trọng này đã bị cái người hiện đại nào đó

với tinh thần AQ tự kỉ ám thị mình, tự thôi miên mình một cách thành công,
ném ra sau đầu rất xa, rất xa.

Mà trên nóc một tòa tửu lâu ở phía tây thành Biện Kinh, vị đại hiệp

giang hồ tự xưng “phong lưu thiên hạ chỉ mình ta” nào đó cũng đang làm
cái việc y chang Kim Kiền trong gió lạnh vù vù.

“Nói bậy nói bạ! Toàn là lời bậy bạ!”, Bạch Ngọc Đường ôm đầu, lẩm

bẩm, “Nghĩ đến con mèo thối kia là vì mèo thối còn chưa phân thắng bại
với Bạch Ngũ gia ta, hết lần này tới lần khác đến tìm Tiểu Miêu không phải
đang phá án thì đi bắt người, tỉ thí không thành Ngũ gia ta đương nhiên bị
chọc cho tức chết rồi.”

“Về phần không chịu được khi nghe kẻ khác nói xấu xú miêu, đây, đây

đương nhiên là, xú miêu tuy không bằng, nhưng danh tiếng trên giang hồ
cũng xem như ngang ngửa với Ngũ gia ta. Nói xấu hắn khác nào nói xấu
Ngũ gia ta, tất nhiên là không chịu được rồi!”

“Còn, còn có trái tim… Cái, cái này là vì Ngũ gia bị mất đi bằng hữu

thân thiết cho nên… cho nên… A! Thì ra Ngũ gia ta đã coi xú miêu là bằng
hữu rồi, cho nên mới như thế! Thì ra là như vậy! Ta đã nói mà, Ngũ gia ta
phong lưu tiêu sái một đời, có biết bao nhiêu thục nữ danh môn để ý mà ta
còn chướng mắt, sao có thể với một tên nam nhân thối được… Hừ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.