ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 322

quầy đã bán cho Kim hiệu úy một món đồ giả, ngày hôm sau cái bình thời
Đường kia bị Kim hiệu úy dùng hai mươi lượng để mua mất.”

“Đúng đó, đúng đó!”, Tiểu La cũng hoa tay múa chân tiếp lời, “Còn có,

còn có tiệm bán rượu giả ở phía bắc thành, Từ hàng giả ở phía đông thành,
mấy tiệm ở ngoài thành… Tóm lại chỉ chưa đầy nửa năm, trong thành Biện
Kinh những thương gia chuyên mua bán đồ giả đều bị Kim hiệu úy thăm
viếng một lượt. Từ đó về sau, nếu muốn tìm một cửa hàng chuyên buôn bán
đồ giả ở trong thành, thực còn khó hơn lên trời!”

Lăng Anh Lương trầm mặc hồi lâu, mới nói: “Cho dù như vậy, Tụ Bảo

Trai chúng ta chưa từng buôn bán đồ giả, cũng không đến mức bị người
này…”

“Anh Lương à, con chưa hiểu được chỗ lợi hại hung mãnh của người này

đâu!”, Lăng lão chưởng quầy lại thở dài, viên tính trong tay cứ kêu lách
cách không ngừng, “Chỗ đáng sợ nhất của người này chính là rõ ràng ép giá
giết con đau thấu tim gan, nhưng lại khiến con vui vẻ phục tùng, sau đó hồi
tưởng lại, vẫn thấy hào hứng không thôi, lần sau người này lại tới, giá cả lại
thấp hơn vài phần, cứ như thế tuần hoàn lặp đi lặp lại, tựa như vực sâu
không đáy!”

“Thiên hạ còn có kỳ nhân như vậy sao?!”, Lăng Anh Lương kinh hãi.

“Đây còn chưa phải điểm đáng sợ nhất đâu!”, Tiểu La ở bên cạnh thêm

mắm dặm muối, “Điểm đáng sợ nhất là Kim hiệu úy và Triển đại nhân cùng
nhau xuất môn đi mua đồ, cái đó quả thực là… tiên sinh giảng chuyện ở
Ngõa Tứ nói cái gì ấy nhỉ… Đúng rồi, là song kiếm hợp bích, uy lực vô
song, chỉ trong tích tắc nói cười mà bạc trắng chắp cánh bay mất, tan thành
tro bụi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.