ĐEN TRẮNG - Trang 123

Nó lẫn lộn giữa thiên thượng và nhân gian, khiến cô ý loạn tình mê.

Từ nay về sau, Kỉ Dĩ Ninh vĩnh viễn nhớ rõ, một đêm này, ánh trăng là

mông lung hư ảo thế nào, trời cao vời vợi đến trống không thế nào, cả mùi
hoa hải đường quyến rũ thanh tịch ra sao.

Cô vĩnh viễn sẽ nhớ rõ, nhiệt độ cơ thể của Đường Dịch, cách một lớp

áo sơmi, cứ dần dần thấm sâu vào tận đáy lòng cô, khiến cô từ nay về sau
gặp tất cả mọi thứ đều là ấm áp, vô cùng ấm áp.

Cô vĩnh viễn sẽ nhớ rõ, giọng nói của Đường Dịch, như đang thôi

miên lọt vào tai cô, khiến cô trúng độc, quyến luyến cả đời không chịu tỉnh
lại.

– anh cần em.

Chỉ vì những lời này của anh, Kỉ Dĩ Ninh cả đời tin tưởng, từ nay về

sau, đất có ông trời đất không hoang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.