ĐEN TRẮNG - Trang 126

ngồi, như bước ra từ tầng lớp quý tộc thời Trung Cổ, xuyên qua thời gian từ
xa xưa trở lại đây.

Lão thân sĩ như thế này, thực đáng giá một cái Curtsey. (Curtsey: quỳ

gối)

Vì thế, Dĩ Ninh mỉm cười, hai tay cầm lấy làn váy, hướng hai bên

sườn giãn ra, lấy tư thái cực kỳ tao nhã hơi hơi quỳ gối, cúi đầu xuống,
hoàn mỹ thực hiện một nghi thức quỳ gối của cung đình:“Xin chào, tiên
sinh.”

Quán trưởng nở nụ cười, từ từ tiến lên, nâng tay cô lên, chậm rãi cúi

đầu, khẽ hôn lên mu bàn tay mềm mại của cô, đó cũng là một lễ tiết cung
đình.

“Hoan nghênh cô, Kỉ tiểu thư, từ hôm nay trở đi cô sẽ trở thành nhân

viên của quán mỹ thuật tạo hình này.”

Một màn đó toàn bộ rơi vào mắt những người ngồi trong chiếc xe hơi

màu đen cách đó không xa.

Trong xe có bốn người, đều mặc quần áo màu đen, đeo tai nghe duy trì

cuộc gọi, thói quen nghề nghiệp hàng năm khiến cho trên người mỗi người
đều tỏa ra một làn khí lạnh thấu xương, xơ xác tiêu điều.

Kỉ Dĩ Ninh từ hôm nay trở đi sẽ công tác ở quán mỹ thuật tạo hình

này, phụ trách giải thích các tác phẩm mỹ thuật tạo hình cho những khách
hàng vip. Đường Dịch lo lắng, cho nên ngay ngày đầu tiên đã âm thầm phái
người bảo vệ cô, chờ đến khi xác định được cô đã an toàn, anh mới không
nhúng tay vào nữa.

Mà lúc này đây, bốn vị thuộc hạ của Đường gia ngồi trong xe hiển

nhiên đều có chút cảm giác lo lắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.