ĐEN TRẮNG - Trang 144

hiểm cho bản thân, tốt nhất từ nay về sau không được phép mắc sai lầm
nữa.

Vì thế, một phút đồng hồ.

Chỉ dùng một phút đồng hồ, hiện trường đã trở về với không gian sạch

sẽ thuần túy như trước. Không có mùi máu tươi, không có dấu vết gì, cứ
như tất cả hình ảnh vừa rồi chỉ là ảo giác mà thôi.

Chỉ là, cả người mệt mỏi khiến cho Kỉ Dĩ Ninh hoàn toàn không có

cảm giác gì.

Trong khoảnh khắc, mọi người ở đây đã nhanh chóng rời khỏi văn

phòng, Kỉ Dĩ Ninh giãy giụa một chút.

Cô muốn xoay người.

Đây chỉ là một động tác theo bản năng, đạo đức trong tâm khiến cô

không thế trơ mắt nhìn tất cả cảnh tượng diễn ra trước mặt mà lại không thể
làm gì.

Tuy nhiên, có người không cho phép.

Đường Dịch đã nhanh hơn cô một bước, nâng tay đè lấy gáy của cô,

đem cô ấn vào trong ngực mình, ôm trọn vào lòng.

“Không có việc gì ……”

Giọng nói vẫn dịu dàng như trước, nhưng thực chất lại cường ngạnh

không cho phép từ chối.

Rốt cục toàn bộ tiếng bước chân đều biến mất, Khiêm Nhân là người

cuối cùng đi ra ngoài, cẩn thận vạn phần đóng cửa ban công lại. Tiếng động
rất nhỏ, chỉ phát ra một tiếng đóng cửa ‘Tạp tháp’.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.